#Cap riêng: Nam chủ à, anh mà xấu thì chắc không ai đẹp đâu!
Hoàng My còn rất đằm thắm mà đút cho Thế Trường ăn, vì vấn đề sạch sẽ nên đương nhiên là cô đút bằng đũa của anh.
Ăn chung đũa rất mất vệ sinh đấy!
Hai vợ chồng đang tình cảm thắm thiết thì có tiếng gõ cửa, Hoàng My đứng dậy, tự mình bước ra mở cửa.
Kiên Trung cùng đám người đang muốn nói chuyện với boss, vừa định xông vào thì đã ngớ người vì thấy mở cửa là một người phụ nữ.
Boss của họ dao du với phụ nữ???
Còn là một cô gái xinh đẹp thế này!
Kiên Trung có chút không vui khi Hoàng My xuất hiện ở đây, nói thẳng ra là khó chịu.
Cô đương nhiên biết thái độ khiếm nhã của anh ta, nhanh chóng lùi lại để đám người kia chen chúc vào phòng.
Nhìn thấy biểu cảm của Hoàng My không thoải mái, Diên Thế Trường nhíu mày liếc nhìn đám người kia khiến cho bao nhiêu lời của họ muốn nói đều bị nuốt ngược lại cuống họng.
- Nếu anh bận rồi thì thôi, tôi về.
Hoàng My đóng nắp mấy các hộp lại, đồ thừa vẫn còn khá nhiều, hai người còn chưa ăn được bao nhiêu.
Thế Trường nhìn sơ là biết cô đang dỗi, kéo tay Hoàng My lại rồi ôm cô.
- Vợ tôi không thích các người, không biết tự rời đi?
Đám nhân viên vừa bị thồn cơm tró, không hiểu sao lại trở nên ngoan ngoãn, đem theo lời muốn nói bước ra khỏi phòng.
Để lại căn phòng còn 3 người, Thế Trường, Hoàng My và Kiên Trung.
Diên Thế Trường vòng tay qua cổ Hoàng My, tháo nắp những hộp đồ ăn còn dang dở kia.
Cô chán nản nhìn về phía trước, hơn nữa là cảm thấy ức chế.
Trời đánh tránh bữa ăn mà!
Căn phòng xuất hiện thêm một mống người, dù vậy nhưng tình yêu màu hồng vẫn vật vờ quanh hai con người đang ăn trưa này.
Kiên Trung thể hiện rằng mình đã quá quen thuộc với cảnh này rồi.
- À đúng rồi, váy dự tiệc của tôi đâu?
Hoàng My gấp gọn lại những hộp đã được quét sạch đồ ăn, liếc mắt nhìn sang Kiên Trung nãy giờ vẫn đứng một chỗ lặng lẽ ăn cơm tró free.
Anh ta cười gượng, lên tiếng và rời đi:
- Đợi tôi một lát.
Một lát sau, Kiên Trung quay lại với một túi đồ trên tay, đoán không nhầm là anh ta về phòng trợ lý của mình để lấy đồ.
Cầm lấy bộ đồ trên tay, Hoàng My ngắm nghía một hồi, cảm thấy thiết kế này không ổn chút nào.
Dù chưa biết mục đích của bữa tiệc tối nay nhưng cô chắc rằng nó cũng rất trang trọng, làm sao có thể mặc cái kiểu bánh bèo tiểu thư thế này được.
- Tôi không thích chiếc váy này dùng để dạ hội, để tôi tự dùng váy của bản thân còn hơn.
Cô cất chiếc váy này vào một góc, Kiên Trung không có phản ứng gì, như thể đoán được chuyện này, còn rất phấn khởi mà định cầm túi váy đó rời đi.
- Tôi chỉ nói là không dùng để đi tiệc, nhưng không nói là không nhận.
Cảm ơn Kiên trợ lý!
Hoàng My như bắt được tâm lý của Kiên Trung, lập tức phá tan ảo mộng mang đồ đi của anh ta.
Kiên Trung khó chịu nhưng không nói gì, quay người rời đi một mạch.
- Cô không thích Kiên Trung?
- Vốn anh ta cũng đâu thích tôi!
Còn muốn ghép em gái tôi cho anh nữa!
Hoàng My rất muốn nói câu sau nhưng vẫn là nhịn đi.
Không thể mất thiện cảm được.
Không rõ là tại sao nhưng Hoàng My chợt có một nỗi bất an cồn cào trong lòng, vô cùng không thoải mái.
Buổi tối đến, chiếc xe Porsche dừng lại trước thảm đổ được trải ở khách sạn to lớn và sang trọng nhất thành phố.
Diên Thế Trường và Hoàng My cũng khoác tay nhau bước vào, sẽ là một đôi uyên ương xinh đẹp nếu người nam không có một chiếc mặt nạ che đi một nửa gương mặt xấu xí của anh ta.
- Đây là...?
- Tiệc mừng Diên thị và Kha thị đã hợp tác.
Sau khi Diên Thế Trường nói xong, Kha Bằng cũng vừa hãy xuất hiện chào hỏi.
Đi kế bên anh ta có một cô gái nhìn vô cùng quen mắt.
Có ai đoán được không?
?
Còn ai vào đây nữa!?
Chính là Minh Như Hạ đang mặc váy dự tiệc, khoác tay Kha Bằng rất thân mật.
Vừa nhìn thấy người quen thì liền lập tức buông ra, khiến cho vị sếp là Kha Bằng vô cùng không hài lòng.
- Anh...anh chị...!
Diên Thế Trường trực tiếp ngó lơ nữ chủ, còn Hoàng My thì không được lương thiện