#Cap riêng: Nhật ký tiêu tiền của Hoàng My.
Vương Lịch tương đối bận rộn, đến thời gian về nhà ăn cơm gần như không có.
Sau khi đưa Hoàng My về thì đôi khi mới về nhà được một hai lần, đa phần thời gian cô đều ở trong căn biệt thự, cùng rất nhiều người hầu xung quanh đều coi cô là công chúa mà đối đãi.
Hôm nay Vương Lịch vừa hay làm về sớm, vừa về nhà đã nhận được sự ngạc nhiên của người hầu và những câu chào quen thuộc của họ.
Bước đến phòng khách thì đã thấy hình bóng nhỏ nào đó đang ngồi trên sofa xem tivi.
Cảm giác có ai đó ở nhà chờ mình cũng không tệ.
- Cha về rồi.
Lâu dần thành quen, Hoàng My cũng không ngại khi gọi "chồng tương lai" là cha, cô nhảy tọt xuống dưới đất, chạy đến ôm lấy chân của Vương Lịch.
Hoàng My bé tí, vươn tay cao nhất cũng chỉ đến ngang đùi của anh.
- Đã ăn tối chưa?
- Con muốn đợi cha.
Hoàng My mỉm cười, ánh mắt không nhìn gương mặt Vương Lịch lấy một lần.
Anh chỉ thở dài, bế thân hình nhỏ nhắn kia lên, tiến vào phòng ăn.
Bây giờ là gần 8 giờ tối, nói là muộn thì không đúng, mà nói là sớm thì cũng sai.
Nhưng tầm giờ này mà Vương Lịch có thể về nhà thì cũng là đã vô cùng sớm rồi.
Hoàng My đương nhiên không hẳn là ham ăn, cô chính là cái kiểu "ăn cũng được, không ăn cũng chẳng sao".
Dù gì việc ăn uống đối với cô chỉ là để thoả mãn nhu cầu cần thiết của mình thôi.
Đó cũng là lý do vì sao cô có thể ngồi đợi Vương Lịch lâu đến vậy mà không chửi thề hay oán trách lấy một câu.
- Con có muốn đi học không?
Sau khi ăn xong thì câu đầu tiên Vương Lịch nói chính là như vậy, Hoàng My có hơi trầm tư, không biết nên trả lời thế nào cho phải.
Nếu như cô đi học, phải tiếp xúc với đám nhóc phiền phức kia, nghĩ đến lại thấy đáng sợ.
Nhưng nếu không đi, ở nhà ăn no rửng mỡ cũng không có gì làm, điểm hảo cảm cũng chẳng kiếm được bao nhiêu.
- Con theo ý cha.
Cách tốt nhất vẫn là để anh ta tự quyết định.
- Vậy thì ta sẽ nói trợ lý nhập học cho con.
Nhân tiện thì con muốn khi nào tổ chức tiệc ra mắt công chúng?
Cái Vương Lịch nhắc đến chính là việc muốn cho cả thế giới biết cô là con gái của anh.
Lại khiến cho Hoàng My trầm tư lần 2.
Nếu khi Hoàng My được ra mắt với công chúng rằng mình là con của một người quyền lực, chỉ cần ho một tiếng là một công ty rớt đài thì lợi nhiều hơn là hại.
Nhưng cái hại cũng không phải nhỏ, có thể nguy hiểm đến tính mạng của cô.
Còn nếu cô lựa chọn im lặng, việc đột nhiên bên cạnh Vương Lịch xuất hiện một bé gái thì sớm muộn gì cũng phải giải thích.
Dù sao cô cũng không muốn người khác can thiệp quá nhiều vào cuộc sống của mình và "người tình".
- Càng sớm càng tốt đi ạ.
Nhanh nhất là trước khi con đến trường đi học.
Vương Lịch nhìn qua thái độ của Hoàng My, cô vẫn thản nhiên như cũ, điều này càng khiến cho anh hiếu kì.
Cả điệu bộ lẫn cách ăn nói đều như một người trưởng thành, thật sự có một cô bé hiểu chuyện như vậy trên đời sao!?
Nếu thật thì cô bé đã trải qua những gì...?
Sau khi nhìn thấy cô bé nhỏ đã về phòng, Vương Lịch cũng nhanh chóng vào phòng tắm rửa, lòng thầm nghĩ lại tất cả những chuyện về cô con gái nuôi của mình.
Hoàng My nằm uỵch trên giường, trực tiếp đi ngủ.
Không quan tâm đến điều gì nữa, và không quan tâm đến việc mình đã để sót lại một camera giấu kín trong chiếc đèn chùm trên đầu.
Rất nhanh đã đến ngày Hoàng My phải đi học, chuyện công bố gì đó vẫn chưa sắp xếp xong, bởi vì Vương Lịch còn bận rất nhiều thứ.
Cô cũng không hối thúc anh, công bố quá sớm thì còn gì vui.
Bổn công chúa là con của nam chủ.
Đố các ngươi dám làm gì ta!
Chiếc xế hộp sang trọng dừng lại trước cổng trường, một người đàn ông mở cửa ghế lái phụ bước ra, lịch thiệp đến mở cửa ghế sau.
- Mời tiểu thư.
Hoàng My nắm lấy tay của anh trợ lý, bàn chân nhỏ mang giày hồng bước xuống đất.
Sau lưng là gương mặt lãnh đạm của Vương Lịch đang chăm chú vào notebook.
- Ngày đầu đi học, cẩn thận một chút.
Tan học ta sẽ đón con.
Đúng là nam chính, chẳng bình thường như