#Cap riêng: Nhật ký tiêu tiền của Hoàng My
- Thả mẹ tôi ra!
Hoàng My sẽ không nói là mình suýt nữa phun nước lần 2 đâu.
Cái gì vậy???
Chuyện gì đang diễn ra???
Hết bắt cóc con gái cưng của người ta rồi giờ còn bắt mẹ già của người ta làm gì vậy!???
Lưu Lương tỏ ra rất thích thú với thái độ của Vương Lịch.
Ông ta xoay xoay khẩu súng, dí vào đầu của người phụ nữ đang đội một bao ni lông che kín mặt.
Người phụ nữ kia bất động, có vẻ là đã bị chuốc thuốc mê.
Phải nói là Lưu Lương rút kinh nghiệm từ lúc bắt cóc Hoàng My rất tốt.
- Điều kiện vẫn như cũ, 10% cổ phần để đổi lấy cái mạng của người sinh thành ra mày, thêm 5% để đền bù cho lần trước con chó kia đánh tao nhập viện.
Sao nào? Mày sẽ đánh đổi hết tất cả cổ phần chứ?
Vương Lịch nắm chặt tay thành quyền, chăm chăm nhìn người phụ nữ đang bị trói chặt ngồi trên ghế.
Như một tia chớp loé ngang, anh ta dường như nhận ra điều gì đó.
- Ha!
Vương Lịch cười một tiếng, lập tức xoay lưng bước đi.
Lưu Lương dường như không lường đến chuyện này, ông ta chĩa súng vào bóng lưng của anh, gương mặt lộ rõ vẻ khó hiểu:
- Mày không muốn cứu mẹ mày à?
Vương Lịch dừng hành động vặn tay nắm cửa, nghiêng đầu cười khẩy ông ta, rồi nói một câu khiến cho Lưu Lương bất ngờ:
- Xin lỗi! Nhưng người ông bắt không phải mẹ tôi.
Lưu Lương trợn mắt, mạnh bạo kéo ni lông bịt mặt của người phụ nữ kia ra.
Trực tiếp làm bà ta tỉnh lại, vội vàng kêu la nhưng bao nhiêu lời đã bị băng dính chặn lại.
Quả thật người đó không phải là Vương phu nhân.
Vương Lịch nhìn vị được coi là mẹ mình, cười một tiếng.
Chỉ trách Lưu Lương số nhọ, bắt cóc nhầm người.
Hoàng My cũng chuẩn bị phụt nước lần thứ 3, nhưng may là cô đã kịp nuốt vào.
Một ngàn dấu chấm hỏi đã hiện lên trong đầu cô.
Cái tình tiết gì đây???
Đã bắt cóc uy hiếp mà còn bắt nhầm người là thế nào???
Ủa mà khoan!
Người bị bắt cóc nhìn quen quen...
Hình như là...
Hoàng My: "..." Ánh Hoa!???
Hôm nay quá nhiều bất ngờ, Hoàng My không muốn uống nước nữa.
Cô nhìn chăm chăm vào màn hình, không để ý là tiếng còi cảnh sát đã inh ỏi xung quanh.
Rất nhanh cảnh sát đã bao vây ngôi nhà xập xệ, họ liền nghe thấy tiếng súng.
Dù vậy nhưng họ vẫn không xông vào, điều đó làm Hoàng My đang chú ý màn hình nhìn sang cũng phải cọc.
Người ta sắp chết trong đó rồi mà còn hóng hớt!
Hoàng My đương nhiên biết hào quang nhân vật chính của Vương Lịch sẽ cứu anh.
Nhưng mà Ánh Hoa thì không chắc có an toàn nổi không, dù sao bà ấy cũng chỉ là mẹ nuôi của Huyền Tiểu Linh, có được hưởng tí hào quang nào không thì cô cũng chịu.
Hình như trong cốt truyện chính cũng có vụ bắt cóc nhầm này, sự kiện này khiến cho mẹ Vương và Ánh Hoa tìm ra điểm tương đồng của nhau và trở thành tri kỉ.
Huyền Tiểu Linh cũng nhờ thế mà được thơm lây, Ánh Hoa trở thành mẹ nuôi của Huyền Tiểu Linh, nhưng là mẹ nuôi không chính thức, là kiểu thấy thích thì nhận con thôi.
Vì quá chán với tác phong của cảnh sát, Hoàng My lại không ra được ngoài nên cô đành nhờ đến hệ thống.
29147 cũng rất nhiệt tình giúp đỡ cô cho dù cái giọng và tác phong vẫn đơ như khúc gỗ.
Trận chiến khốc liệt đang diễn ra ở bên trong, Vương Lịch bay qua nhảy lại rất điêu luyện để né đạn, hạ gục đàn em của Lưu Lương.
Dù sao Lưu Lương cũng ở trong tù mới trốn ra, đàn em của ông ta đa phần bị bắt vào tù cả, đám này cũng chỉ là đám đầu đường xó chợ ông ta dùng tiền giấu để thuê thôi nên cũng rất dễ để cho Vương Lịch giải quyết.
Mặc dù vậy nhưng số lượng vẫn khá là áp đảo, Vương Lịch cũng đã bị thương, thậm chí là bị bắn vào tay.
Còn Ánh Hoa thì run rẩy khi bốn chân của chiếc ghế bà đang bị trói chặt lần lượt bị bắn gãy, dây trói cũng bị bắt trúng mà đứt ra.
Đạn lướt qua người bà để lại những vết cắt ngoài da nổi bật.
Ánh Hoa ôm lấy thân mình, nép vào một góc thật gọn và cầu nguyện.
Đột nhiên từ đâu ra, một người bí ẩn xuất hiện với một thanh chủy thủ phát sáng.
Căn nhà xập xệ này căn bản là tối om,