- Vâng.
- Cô lau nước mắt, gật đầu buồn bã.
Sau khi hai người kia đi rồi thì cô lại nằm ngủ, bồi bổ sức khỏe là quan trọng nhất.
Nha hoàn kia tưởng cô buồn vì muội muội mất mà đi ngủ để trấn an tinh thần nên đi ra khỏi phòng để cô một mình.
Nha hoàn vừa đóng cửa lại thì đôi mắt pha lê đỏ lần nữa mở ra, khóe môi cô nhếch lên một nụ cười tà mị, khác hẳn với vẻ yếu đuối vừa nãy.
Vở kịch thành công mĩ mãn, giờ ai cũng tin là cô và Trang Hoài đều bị bắt cóc và Trang Hoài chết là vì bảo vệ cô.
Tang lễ của Trang Hoài cô không đi là vì lười nhưng ai cũng nghĩ là cô quá đau buồn đến nỗi không dám đi dự tang khiến cho cô trở thành thánh mẫu Mary Sue trong lòng bọn họ.
Nhưng mà ai kia vẫn ở nhà ngủ mà không biết mọi người đã nghĩ mình thành thánh nữ siêu nhân ở đâu đâu rồi.
____________________
Vài ngày sau, vết thương sau lưng cô đã bắt đầu đóng vảy lành lại nên cô muốn đi ra khỏi cung của mình để tham quan Minh quốc.
Hoàng thượng và Hoàng hậu cũng đồng ý vì muốn con gái giải tỏa căng thẳng sau sự kiện mấy ngày trước nhưng với điều kiện là phải có nhiều thị vệ ẩn đi theo.
Cô cũng đồng ý vì dù sao thân thể này cũng yếu ớt nên cô có mạnh cỡ nào cũng khó mà thắng nếu bất ngờ có thích khách, có lưỡi hái nhưng không thể đem nó ra giữa thanh thiên bạch nhật* được.
Thị vệ không đi kè kè mình mà chỉ theo dõi thôi nên không sao, mặc dù cô phải diễn hình tượng thục nữ suốt cả quãng đường.
*Thanh thiên bạch nhật: Trời xanh ngày trắng, ý nói giữa ban ngày ban mặt, ai cũng được chứng kiến.
Cô mặc hồng y dạo quanh Minh quốc cùng nha hoàn thân cận của mình là Tiểu Nha.
- Công chúa, người xem đi.
Kẹo hồ lô, bánh bao, há cảo,...nhiều quá.
- Tiểu Nha hớn ha hớn hở kéo tay cô từ chỗ này sang chỗ khác.
- Nếu em muốn thì có thể mua.
Trả bằng ngân lương của ta là được.
- Cô cười dịu dàng có chút cố gượng.
"M*! Mua gì thì mua lẹ.
Bổn công chúa không thiếu tiền nhưng đừng có kéo tay ta như thế, thân thể ta yếu ớt đấy!! Gãy tay thì cả trăm cái mạng của tổ tiên ngươi cũng không đền được đâu!!" - Nội tâm của Hoàng My đang gào thét.
- Công chúa...người không cần làm vậy đâu.
- Bởi vì cô cố tình lộ ra phần cố gượng nên Tiểu Nha dễ dàng nhìn được mà bối rối lắc tay.
Cô không nói gì, chỉ cười nhẹ làm mọi người đi xung quanh bị mê hoặc mà dừng lại nhìn cô nhưng không ai dám bước tới, không phải vì do thân phận mà vì sợ rằng nét đẹp mong manh ấy sẽ biến mất ngay lập tức.
- Tiểu Nha...em không sao chứ?! - Cô nhẹ nhàng hỏi tiểu Nha đang ngơ ngác trước mặt mình.
Nghe giọng nhẹ nhàng của cô thì mọi người và tiểu Nha cũng bừng tỉnh.
- Dạ không...không.
Công chúa, chúng ta đi đến tửu lâu nghỉ ngơi đi.
- Tiểu Nha vội vàng xua tay rồi chỉ vào Thanh Lâu gần đó.
Cô gật đầu rồi đặt tay mình lên tay tiểu nha mà bước đi đến Thanh Lâu bởi thân thể cô rất yếu ớt!!! Bổn công chúa tức á!!
Bước vào Thanh Lâu, cô rất nhanh liền bị chú ý.
Những nam tử đang ôm mỹ nhân trong lòng cũng chăm chăm vào nhan sắc xinh đẹp của cô.
Cô và tiểu Nha đi đến một bàn gần đó ngồi xuống.
- Hai vị khách quan liệu muốn ăn gì?! - Tiểu nhị của Thanh Lâu đi tới đặt một tờ giấy lên bàn.
- Cho ta và người cái này, cái này, cái này,...!cái này nữa.
- Tiểu Nha cầm tờ giấy lên, chỉ tay vào mấy món rồi đưa cho tiểu nhị.
- Vâng.
- Tiểu nhị cầm tờ giấy rồi đi.
- Em ăn nhiều thế sao? - Hoàng My dịu dàng hỏi.
- Không không, thần là gọi cho người bồi bổ sức khỏe mà.
- Tiểu Nha như sợ bị hiểu nhầm mà vội vàng lắc đầu, xua tay.
Cô chỉ cười, không nói gì.
Cô chống cằm rồi lấy ngón tay gõ theo nhịp lên bàn để chờ đợi đồ ăn ra.
Đồ ăn được tiểu nhị bưng ra thơm phức trên bàn.
Cô cầm đũa tre lên gắp từng miếng để ăn, rất quý phái nhưng bằng một cách kì diệu nào đó mà phân nửa bàn ăn đã bị vét sạch.
Tiểu Nha nãy giờ ngồi ngắm cô, còn chưa kịp động đũa, bỗng bị cơn đói làm cho tỉnh, nhìn xuống thì đã thấy bao nhiêu món đã bị ăn một cách kì lạ.
- Em không cần phải nhìn đâu tiểu Nha.
Nãy giờ đã trôi qua một nén nhang* rồi mà em vẫn chưa ăn nên ta ăn trước.
- Cô dịu dàng gắp một miếng thịt vào bát của tiểu Nha.
*Một nén nhang: là thời gian khoảng 15 phút.
Tiểu Nha nhìn sự dịu dàng của cô thì cũng không truy cứu nữa mà bắt đầu ăn.
Ăn xong thì cô thuê hai phòng thượng hạng cho mình và tiểu Nha.
Dù tiểu