Cùng Trời Với Thú

Chương 129: Trú Nhan đan có thể bán bao nhiêu tiền?


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: ChieuNinh

Tà tu này đổi ngược lại vẻ sợ hãi lúc trước vừa mới bị ngược, là thần sắc miệt thị, giống như đang nhìn hai phàm nhân cái gì cũng đều không hiểu.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ bị bộ dạng đáng khinh của hắn mà tức giận lên, tùy tay xách lên một thanh kiếm đập qua.

Từ lúc thấy qua tư thế oai hùng đánh người của Sở Chước, mỗi lần Mặc Sĩ Thiên Kỳ đều cảm thấy rất thích, bất tri bất giác đã bị nàng ảnh hưởng, cũng thích cầm thanh kiếm đánh người.

Tà tu đó bị chụp một kiếm đến hộc máu rồi ngã xuống, bộ dạng rất thê thảm, lúc trước đã bị Mặc Sĩ Thiên Kỳ dùng linh đan li kì cổ quái ép buộc qua một hồi, thân thể đã là nỏ mạnh hết đà, làm sao chịu được một kiếm này?

Mặc Sĩ Thiên Kỳ lo lắng tà tu thật sự bị ép buộc chết, vội vàng nhét một linh đan treo mệnh.

"Thật sự là tiện nghi ngươi! Lãng phí linh đan của ta." Mặc Sĩ Thiên Kỳ nói thầm, hắn tình nguyện vứt bỏ linh đan, cũng không muốn tiện nghi những tà tu chán ghét này.

Tà tu cười lạnh nhìn hắn khi, ánh mắt rơi xuống Huyết Trì, hai mắt sáng lên, bộ dạng cuồng nhiệt.

Bộ dáng này, tựa như tín đồ tà giáo nào đó bị tẩy não, người xem mà trong lòng sởn gai ốc.

"Vật trong Huyết Trì là gì?" Sở Chước lại hỏi: "Các ngươi phải bảo vệ, hẳn là Huyết Trì trong ảo trận không gian này đi?"

Tà tu như cũ là vẻ mặt "Cái ngươi là phàm nhân ngu xuẩn" thần sắc miệt thị, cười lạnh không nói.

Lần này mặc cho bọn họ ngược như thế nào, hắn cũng chưa mở miệng, giống nhau tồn tại trong Huyết Trì, là thần hắn kính ngưỡng, chỉ cần có Huyết Trì này ở đây, thì hắn không sợ hãi, ngay cả đau đớn cũng không sợ.

Đây không phải là fan cuồng bị tà giáo tẩy não thì là cái gì?

Cmn, thật muốn ngược chết hắn!

Lúc này tâm tình Sở Chước và Mặc Sĩ Thiên Kỳ nháy mắt rất giống nhau, thật muốn ngược chết tà tu bộ dạng ngạo nghễ miệt thị này, thật không biết hắn có cái gì tốt mà kiêu ngạo.

Vì thế Sở Chước xách Toái Tinh kiếm lên, rồi chém tới linh trận ngoài Huyết Trì, linh trận nổi lên một linh quang, đỡ công kích của Sở Chước.

Tà tu đó thấy một màn như vậy, rốt cục duy trì không được vẻ khinh miệt ngạo nghễ, lại lộ ra cái loại bộ dạng vừa sợ vừa giận lúc trước.

"Ngươi, các ngươi cũng dám công kích nó..."

"Ngươi đã không chịu nói Huyết Trì này là cái gì, chúng ta đây đành phải công kích linh trận." Sở Chước buông tay, cười với hắn đến thập phần đáng giận: "Đến lúc đó, cũng không biết thứ trong Huyết Trì có thể chạy ra hay không, hoặc là tà khí khóa ở linh trong trận có thể phá tan ảo trận không gian, hấp dẫn vô số người tu luyện tới đây thay trời hành đạo hay không."

Mặc Sĩ Thiên Kỳ lập tức thì hiểu được ý tứ của Sở Chước, cũng ác ý nói theo: "Tuy rằng người tu luyện bao vây tiễu trừ của các ngươi đi rồi, nhưng bọn hắn sớm đã nhìn chăm chú Cô Nguyệt nhai, nói không chừng khi phát hiện nơi này tà khí tận trời, rất nhanh sẽ chạy tới cùng nhau hủy diệt thứ gì đó trong Huyết Trì."

Tà tu đó bị lời bọn họ nói biến thành kinh sợ không thôi, nhưng vẫn cắn răng không nói.

Thấy hắn thật sự là cứng đầu, hai người càng thêm khẳng định thứ trong Huyết Trì này không đơn giản.

Vì thế Sở Chước thu hồi kiếm, cười nói với A Chiếu trên vai: "A Chiếu, đành phải phiền toái ngươi."

Mặc Sĩ Thiên Kỳ hai mắt sáng lấp lánh nhìn qua, chợt nhớ tới khi ở đại lục Hắc Xuyên, bọn họ tiến vào bí cảnh nơi chuột Phệ Ma ở ẩn, lúc ấy đại trận trong bí cảnh, vẫn là A Chiếu mở ra.

Dựa vào bản lĩnh của A Chiếu, linh trận cấp mười tính cái gì, nó vẫn có thể đi vào như thường.

Nếu đã xem Sở Chước trở thành đạo lữ tương lai A Chiếu vô cùng nể tình, từ trên vai nàng nhảy xuống, khi ở giữa không trung thì bắn ra móng vuốt sắc bén, cào qua linh trận đó. Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don~ChieuNinh

Linh trận dễ dàng bị xé mở một lỗ hổng, nháy mắt một luồng hơi thở tà ác tận trời
mà ra, ở khi linh trận muốn khép lại, A Chiếu lại phun ra một ngụm yêu hỏa vào trong Huyết Trì.

Yêu hỏa ngưng tụ thành một hỏa long cỡ cánh tay trẻ con, hỏa long phát ra một tiếng rồng ngâm, mạnh mẽ nhào vào trong Huyết Trì.

Khi hỏa long tiến vào Huyết Trì, giống như một giọt nước tiến vào bên trong dầu nóng. Huyết Trì vốn đã khôi phục bình tĩnh đột nhiên sôi trào lên, chỉ thấy từ trong Huyết Trì toát ra những ánh mắt cực lớn, ánh mắt đó giống như ánh mắt cuối cùng lúc trước bọn họ chứng kiến sau khi cắn xé thôn phệ hình thành, thần thái trong mắt đã có linh trí sơ cấp.

Sở Chước và Mặc Sĩ Thiên Kỳ không nghĩ tới này huyết trì trong thế nhưng có nhiều ánh mắt như vậy, hiển nhiên lúc trước chứng kiến đều không phải là thể cuối cùng cắn nuốt hoàn toàn, thế nhưng còn có nhiều như vậy.

Nhưng mà lúc này, bởi vì hỏa long tiến vào Huyết Trì, khiến cho Huyết Trì sôi trào quay cuồng, ánh mắt trong Huyết Trì cũng lộ ra thần sắc thống khổ, giống như gặp được thiên địch khắc tinh, sợ hãi thống khổ, lại không chỗ để trốn, chỉ có thể trơ mắt nhìn máu loãng trong Huyết Trì nhanh chóng bốc hơi lên, không có máu loãng cung cấp nuôi dưỡng, ánh mắt dần dần khô lại.

Hỏa long vui vẻ chui tới chui lui ở trong Huyết Trì, ánh mắt gặp được hỏa long, đã dễ dàng bị đốt thành cặn bã.

Ở trước mặt hỏa long, Huyết Trì giống như gặp được khắc tinh, máu loãng trong Huyết Trì không ngừng mà giảm xuống, ánh mắt trong Huyết Trì cũng không ngừng mà biến mất.

Một màn này, cũng làm cho tà tu đó từ khinh miệt đến kinh sợ, rốt cục phát ra một trận tiếng kêu thê lương.

"Không —— "

Đáng tiếc, uy lực của hỏa long rất đáng sợ, thời gian cũng chỉ hơn mười hơi thở, máu loãng trong Huyết Trì khô cạn, cuối cùng chỉ còn lại có đáy ao màu đỏ sậm, còn có tảng đá đen nhánh bày ra dưới đáy ao.

Sở Chước nhìn đến tảng đá đen nhánh này, thần sắc hơi ngưng lại.

Tà tu đó còn đang kêu thảm thiết, Huyết Trì hủy diệt, giống như phá hủy tín ngưỡng của hắn, cả người đều thống khổ, nhưng àm lúc này không có ai để ý đến hắn.

"A Chiếu, ngươi mở linh trận ra, ta đi vào nhìn một cái." Sở Chước nói.

A Chiếu lập tức vung móng vuốt, lại xé mở một cái cửa vào ở trong linh trận, Sở Chước nhảy đi vào, tìm món linh khí, thật cẩn thận tiện tay vớt tảng đá màu đen trong đáy ao lên.

"Sở tỷ, thế nào?"

Mặc Sĩ Thiên Kỳ đi vào theo, thấy Sở Chước muốn mò tảng đá màu đen dưới đáy ao, không khỏi kỳ quái hỏi. Khi đang muốn giúp nàng, đột nhiên phát hiện linh khí dùng để tiện tay vớt tảng đá mới tiếp xúc đến tảng đá đó, đột nhiên đã bị ô nhiễm, nháy mắt từ một thanh linh khí cấp thấp linh quang trầm tĩnh, biến thành phế phẩm.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ ngạc nhiên: "Đây là vật gì?"

Sở Chước quăng linh khí bị ô nhiễm đến trong hồ, cũng không lại tiện tay vớt tảng đá màu đen trong ao, nói: "Ta cũng có tảng đá như trong đáy ao." Dứt lời, nàng lật tay, trong tay nhiều thêm một cái thạch gỗ màu xám.

Thạch gỗ mở ra, chỉ thấy bên trong cũng là một viên tảng đá màu đen, phía dưới trải một tầng dầu đen, mặc kệ là bộ dạng hay là hơi thở, đều giống như tảng đá trong đáy ao, cực kì tà ác mà ghê tởm.

Tảng đá này là khi ở đại lục Thiên Thượng Hải, tìm ra từ trong túi càn khôn 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện