Cùng Trời Với Thú

Chương 137: Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: ChieuNinh

Trong không gian dưới Luyện Vân Long Đằng, Sở Chước và Mặc Sĩ Thiên Kỳ đã đi đến trước hạch cây.

Sở Chước cầm trọng kiếm trong tay, bảo vệ ở một bên.

Khi Mặc Sĩ Thiên Kỳ muốn ra tay thu phục hạch cây, đột nhiên một viên tinh thạch màu xanh biếc phát ra hào quang óng ánh óng ánh từ linh phủ của hắn nhảy ra, vèo một cái nhào đi qua hướng hạch cây.

Khi viên tinh thạch xanh lá xuất hiện, dây mây vốn còn đang giương nanh múa vuốt nháy mắt liền cứng lại, giống như cực kỳ sợ hãi nó, ngay cả màu sắc hạch cây chỗ rễ cây cũng có chút không xong.

"Tiểu Mộc!" Mặc Sĩ Thiên Kỳ kinh hãi kêu lên.

Ở khi Mộc Linh Chi Tâm đột nhiên chạy đến, Mặc Sĩ Thiên Kỳ theo bản năng muốn bắt được nó.

Đây chính là vật kèm hắn coi là "Nhi tử" mà nuôi, hơn nữa hắn từng đáp ứng với Nguyệt Thụ, về sau phải nuôi nó lớn trưởng thành thật tốt, cũng không thể để cho nó xảy ra chuyện gì.

Nhưng tốc độ Mộc Linh Chi Tâm thật sự quá nhanh, hắn căn bản không bắt được, chỉ có thể trơ mắt nhìn nó phá tan bao vây Luyện Vân Long Đằng, đi đến trước hạch cây, lập tức đã đụng dây mây bảo hộ hạch cây bên trong ra.

Hạch cây hoàn toàn không có bất luận sức phản kháng gì, nhanh như chớp bay đến trước mặt Mặc Sĩ Thiên Kỳ.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ: "......"

Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhìn hạch cây treo ở giữa không trung, hoàn toàn bị Mộc Linh Chi Tâm áp chế, thoạt nhìn nhút nhát; lại nhìn nhìn Mộc Linh Chi Tâm đang vui thích vòng tới vòng lui vây quanh hắn, thỉnh thoảng thân thiết chạm chạm vào hắn, có thể cảm giác được nó nhắn tới tâm tình vui thích và khoái trá, tâm tình Mặc Sĩ Thiên Kỳ có chút phức tạp.

Hắn đây là được "Nhi tử" tương lai lấy lòng sao?

Thấy hắn không động tác, Mộc Linh Chi Tâm vốn đang vui thích chuyển động vây quanh hắn dường như uể oải, thật cẩn thận đụng chạm vào hắn, giống là có chút khó hiểu hắn làm sao vậy.

Rõ ràng nó đều đến giúp "Phụ thân", vì sao "Phụ thân" cũng không giống như vui vẻ.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ cảm giác được cảm xúc của Mộc Linh Chi Tâm, lập tức thu hồi vẻ phức tạp trên mặt, vẻ mặt cao hứng nói: "Tiểu Mộc làm tốt lắm!"

Vì thế Mộc Linh Chi Tâm càng cao hứng, lại tiến lên, đụng viên hạch cây đó tới, đụng vào trước mặt Mặc Sĩ Thiên Kỳ.

Sở Chước vốn đang cảnh giới nhìn thấy một màn này, nhịn không được bật cười.

Lúc trước khi Mộc Linh Chi Tâm đột nhiên chạy đến, thì Sở Chước cảm giác được Luyện Vân Long Đằng kiêng kị đối với Mộc Linh Chi Tâm, hết thảy dây mây đều trở nên cứng ngắc, về sau suy xét lại, thì hiểu rõ là sao lại thế này.

Mộc Linh Chi Tâm chính là lực lượng Nguyệt Nữ tộc kết tinh, mà nguyên thân Nguyệt Nữ tộc là thần mộc, trời sinh đối linh thực có tác dụng tính áp chế, cho nên khi Mộc Linh Chi Tâm đột nhiên xuất hiện, ngăn chặn hạch cây Luyện Vân Long Đằng, khiến cho Luyện Vân Long Đằng dù có hung tàn như thế nào, cũng không dám lỗ mãng tại loại thời điểm này.

Sở Chước không nghĩ tới Mộc Linh Chi Tâm sẽ chủ động giúp Mặc Sĩ Thiên Kỳ thu phục gốc linh mây này. 

Nhưng mà nhìn bộ dạng Mặc Sĩ Thiên Kỳ, có lẽ bản thân hắn cũng không nghĩ tới.

Tuy rằng Mặc Sĩ Thiên Kỳ có được Mộc Linh Chi Tâm từ trong tay Nguyệt Thụ, cùng với khế ước, biến thành vật phối hợp của hắn, nhưng bình thường trừ bỏ tu luyện ra, hắn sẽ luôn luôn không thúc giục Mộc Linh Chi Tâm cho hắn sử dụng, đối với Mộc Linh Chi Tâm là hoàn toàn tôn trọng cùng trân trọng, coi như là một loại hứa hẹn với Nguyệt Thụ.

Cho nên ở khi quyết định muốn thu phục gốc linh mây này, Mặc Sĩ Thiên Kỳ vốn không
có ý tưởng muốn thông qua Mộc Linh Chi Tâm làm chút gì, lại không nghĩ rằng Mộc Linh Chi Tâm sẽ nhu thuận hiểu biết như vậy, thế nhưng thừa dịp hắn không chú ý, chạy đến giúp hắn áp chế luyện hạch cây Luyện Vân Long Đằng. Diendanlequydon~ChieuNinh

Mộc Linh Chi Tâm trời sinh có năng lực áp chế hạch linh thực, chỉ cần ở trong cùng một cái không gian, hạch cây đều trốn không thoát áp chế của nó.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ không phụ lòng Mộc Linh Chi Tâm giúp đỡ, đã thu phục Luyện Vân Long Đằng lập tức, hơn nữa từ trong khế ước biết được lai lịch gốc linh mây này.

"Sở tỷ, đây là Luyện Vân Long Đằng, là một loại linh thực thượng cổ, bởi vì cứng rắn như gân rồng được gọi là thế."

Mặc Sĩ Thiên Kỳ đang cầm Mộc Linh Chi Tâm trong tay, đầu tiên là nói rõ với Sở Chước tên cùng lai lịch của Luyện Vân Long Đằng, mới cúi đầu nhìn về phía Mộc Linh Chi Tâm nằm ở trên tay hắn.

Trong tay, Mộc Linh Chi Tâm phát ra linh khí mộc nồng đậm, so với hơn một năm trước giống như một viên tinh thạch xanh lá khi được Nguyệt Thụ đưa lại đây, lúc này bộ dạng của nó đã phát sinh biến hóa. Tầng xanh lá bên ngoài mềm mại rất nhiều, thậm chí có một chút độ ấm, có thể dễ dàng làm cho hắn cảm giác đến cảm xúc của nó, tiếp tục dài lâu như thế, có lẽ thật sự sẽ trưởng thành thành một Nguyệt Nữ tộc thần kỳ.

"Tiểu Mộc giỏi quá, lần này vất vả ngươi."

Mặc Sĩ Thiên Kỳ vui lòng khen ngợi, đây chính là nhi tử Nguyệt Thụ, hắn nhất định phải giúp Nguyệt Nữ tộc dưỡng tốt hài tử.

Mộc Linh Chi Tâm vui thích nhảy nhót ở trong lòng bàn tay hắn, mới tùy hắn thu hồi đến bên trong linh phủ.

Đưa Mộc Linh Chi Tâm trở về rồi, Mặc Sĩ Thiên Kỳ gãi gãi mặt, ngây ngô cười nói với Sở Chước: "Sở tỷ, không nghĩ tới Mộc Linh Chi Tâm lại giúp ta một chuyện, cũng không cần ta ra tay."

Ấn theo kế hoạch trước đó của bọn họ, là do Sở Chước trấn thủ ở bên cạnh phòng ngừa ngoài ý muốn, để cho Mặc Sĩ Thiên Kỳ đi thu phục Luyện Vân Long Đằng.

Bình thường luyện đan sư muốn thu phục linh thực loại hình chiến đấu, cần hao phí một chút chút công phu, may mắn, có thể thu phục rất nhanh, bất hạnh cũng sẽ xảy ra chút ngoài ý muốn, luyện đan sư nhẹ thì bị thương, nặng thì vứt bỏ tính mạng.

Đương nhiên, có Sở Chước và A Chiếu ở đây, tự nhiên sẽ không xảy ra cái gì ngoài ý muốn, nhưng có lẽ là phải phí chút công phu.

Nhưng mà bởi vì có Mộc Linh Chi Tâm, tốc độ thu phục là nhanh chóng chưa từng có.

Không thể không nói, vận khí của Mặc Sĩ Thiên Kỳ thật sự là tốt, hiếm khi gặp được một gốc cây linh thực thượng cổ loại hình chiến đấu, cũng không cần hắn phiền não thế nào, thì Mộc Linh Chi Tâm giúp hắn thu phục.

Vận khí này, quả thực...

Thật ra thì Sở Chước nhìn thông suốt, đối loại vận may này của hắn đã thành thói quen, sẽ không sinh ra cảm xúc ghen tị, chỉ cười nói: "Xem ra đây quả thật là cơ duyên của huynh."

Cho dù là đời trước, nàng không có đi 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện