Một đám người Sở Chước lại tập trung đến động phủ Khúc Sơn Hà.
"Xướng Địch chết, nhất định sẽ làm cảnh giới của thánh nữ rớt thảm, nếu hiện tại chúng ta ra tay với nàng ta, thật ra có vài phần nắm chắc." Sở Chước nói.
Khúc Sơn Hà trầm ngâm nói: "Ta nghe nói, thực lực thánh nữ ở phía trên Hóa Thần cảnh, chỉ là không hiểu biết hiện tại cảnh giới nàng ta sau rớt thảm, là tu vi nào?"
Mấy người Mặc Sĩ Thiên Kỳ cùng Bích Tầm Châu nhìn nhìn hai người, chỗ bọn họ tu vi cao nhất là Khúc Sơn Hà và Huyền Ảnh, Khúc Sơn Hà là Thánh Đế cảnh tầng bốn, Huyền Ảnh là Thánh Đế cảnh tầng hai, chẳng qua Huyền Ảnh là yêu tu, hơn nữa da dày thịt béo, lực công kích của bản thể không hề kém hơn người tu luyện Thánh Đế cảnh hậu kỳ, chỉ nhìn sức chiến đấu một cách đơn thuần, thì Khúc Sơn Hà không kịp Huyền Ảnh.
Nhưng bên người thánh nữ lại không ít người thủ hộ, Thánh Đế cảnh phi phàm, bọn họ chỉ mới có mấy người, có thể đi sao?
Nếu sẽ ra tay với thánh nữ, đầu tiên phải công phá là người thủ hộ bên cạnh thánh nữ, tiếp theo mới là thánh nữ, cho dù thánh nữ cảnh giới rớt thảm, phỏng chừng cũng sẽ không ngã quá lợi hại, có lẽ tu vi còn ở trên Thánh Đế cảnh.
Dĩ vãng Sở Chước lý trí ổn trọng nhất, nay xem nàng và Khúc Sơn Hà mưu đồ thánh nữ Bát Thần Cung, gan lớn kiểu này đến cùng rất không thích hợp thói quen tính cách của nàng, người không biết còn tưởng rằng thánh nữ và nàng có thâm cừu đại hận gì.
Bích Tầm Châu và Mặc Sĩ Thiên Kỳ, Hỏa Lân đều không cách nào lý giải được Sở Chước suy nghĩ cái gì.
Nếu Phong Chiếu ở đây thì tốt rồi, Phong Chiếu đi theo bên người Sở Chước lâu nhất, tuy rằng thích gây sự, thoạt nhìn không theo mẫu một chút, nhưng hắn hiểu biết đối với Sở Chước càng sâu sắc hơn bọn họ, nhất định là biết được ý tưởng của Sở Chước.
Hai người nói một lát, Sở Chước đột nhiên hỏi: "Đúng rồi, vì sao Bát Thần Cung sẽ phái ra thánh nữ? Thánh nữ bị thương nguyên thần, lẽ ra ở Bát Thần Cung dưỡng thương mới đúng."
Nghe đến đó, Khúc Sơn Hà nhịn không được cười nói: "Đây là Tôn cung chủ mệnh lệnh."
Sở Chước nghi hoặc nhìn hắn, từ chỗ Đan Hạc Lương cũng biết, cung chủ đương nhiệm Bát Thần Cung là Tôn Trác Đan là cùng phe với thánh nữ, lúc này hẳn là sẽ để thánh nữ ở trong Bát Thần Cung cẩn thận dưỡng thương mới đúng, để cho nàng ta mang thương đi xử lý Độ Âm Sát Địa, chẳng phải là rất bất lợi cho nàng ta? Chẳng lẽ bọn họ nội chiến rồi?
"Người cho ta tin tức nói, Bát Thần Cung gần đây không yên ổn, bởi vì thiếu cung chủ mất tích." Khúc Sơn Hà cười khanh khách nhìn Sở Chước: "Tôn cung chủ vô cùng mất hứng đối với chuyện thiếu cung chủ mất tích, vì thế giận chó đánh mèo lên thánh nữ, mà việc Độ Âm Sát Địa, cũng là bởi vì thánh nữ mới dẫn tới, liền cưỡng chế mệnh lệnh thánh nữ ra mặt giải quyết."
Nghe xong, Sở Chước hiểu rõ rồi.
Đối với Bát Thần Cung mà nói, thiếu cung chủ Đan Hạc Lương quả thật là một tồn tại vô cùng trọng yếu.
Trước không nói Đan Hạc Lương là hậu đại Bách tộc, hơn nữa trong cơ thể hắn còn có chí bảo Bát Thần Cung năm đó Đan Linh Bạch tự mình phong ấn, đây mới là nguyên nhân Bát Thần Cung không dám dễ dàng ra tay với hắn.
Đan Hạc Lương mất tích, Bát Thần Cung tự nhiên sẽ lòng nghi ngờ hắn đã bị hại hay không, chí bảo phong ấn tại trong cơ thể hắn có thể bị người ngoài đoạt đi hay không.
Sở Chước mặc dù không có lòng đi tìm tòi nghiên cứu chí bảo trong cơ thể Đan Hạc Lương là cái gì, nhưng từ trong đó cũng có thể thấy được, tầm quan trọng của nó với Bát Thần Cung.
Đan Hạc Lương có thể nói là mất tích ở ngay dưới mí mắt thánh nữ.
Đời trước Đan Hạc Lương chết ở Huyết Linh thành, thánh nữ tự mình đi Huyết Linh thành xử lý cái chết của hắn, đời này Đan Hạc Lương còn chưa có chết, lại đột nhiên mất tích, thánh nữ vội vàng phái người tới tìm kiếm.
Từ đó liền có thể phỏng đoán ra Đan Hạc Lương mấy năm nay, quả thật là kiếm ăn ở dưới mí mắt thánh nữ, nhất cử nhất động đều không thể gạt được tầm mắt của thánh nữ.
Cho nên, trách nhiệm của thánh nữ quả thật là lớn.
Sau khi hiểu rõ rồi, Sở Chước nhịn không được mỉm cười, nàng cũng không nghĩ tới một Đan Hạc Lương sẽ liên lụy đến nhiều chuyện như vậy, xem ra lúc trước nàng linh quang vừa động, quyết định mang Đan Hạc Lương đi là chính xác.
Biết đây cũng không phải là âm mưu gì, Sở Chước cùng Khúc Sơn Hà phá lệ hưng phấn mà bày ra bắt thánh nữ Bát Thần Cung đi như thế nào.
Đúng vậy, không phải giết chết, mà là bắt đi.
Xem ra bắt đi một thiếu cung chủ không đủ, bọn họ còn muốn bắt đi một thánh nữ.
Đám người Bích Tầm Châu dự thính yên lặng không nói gì, đột nhiên phát hiện, kỳ thực thích gây sự nhất không phải là bọn hắn, là Sở Chước vẫn luôn ở sau lưng bọn họ giúp bọn họ thu thập cục diện rối rắm mới đúng.
Nhưng mà thấy nàng hiếm khi chấp nhất với một sự kiện như thế, nagy cả Bích Tầm Châu luôn luôn ổn trọng cũng không đành lòng cự tuyệt nàng, huống chi không có điểm mấu chốt khác, lại càng sẽ không cự tuyệt, ngược lại đều giúp đỡ ra chủ ý.
Thẳng đến khi nghe nói thánh nữ Bát Thần Cung xuất phát đi tới Độ Âm Sát Địa, Sở Chước bọn họ cũng quyết định rời khỏi Thiên La Hiệp.
"A Kỳ và Hỏa Lân ở lại, người khác đi theo ta." Sở Chước nói.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ không cam lòng: "Vì sao ngay cả Huyền Uyên cùng Huyễn Ngu đều có thể đi, chúng ta lại không thể đi?"
"Đúng vậy, chủ nhân cô không thể rất bất công." Hỏa Lân cũng không muốn bị bỏ lại.
Sở Chước lý do rất đầy đủ: "Kế hoạch lần này ta và Khúc tiền bối cũng không quá nắm chắc, nhiều người ngược lại khiến người chú mục, mà Độ Âm Sát Địa cũng không phải là địa phương tốt lành gì, Huyễn Ngu và Huyền Ảnh có thể ở tại trong túi linh thú, nhưng A Kỳ huynh là người, không có biện pháp đi vào."
"Ta có thể ở trong vạn pháp đỉnh của cô mà." Mặc Sĩ Thiên Kỳ thốt ra.
Sở Chước: "...!..."
Sở Chước nhìn dáng vẻ bọn hắn nếu không dẫn bọn hắn đi thì sẽ không xong, đành phải nói: "Vậy cũng được, đến lúc đó A Kỳ huynh liền ở trong vạn pháp đỉnh."
Được Sở Chước đồng ý, Mặc Sĩ Thiên Kỳ và Hỏa Lân lập tức vô cùng cao hứng thu thập đồ đạc, một đám người liền rời đi Thiên La Hiệp, chạy đi Độ Âm Sát Địa.
Khúc Sơn Hà tung tàu phi hành ra, tránh đi cổ thi hoành hành ở trên đường, bọn họ ngồi trên tàu phi hành.
Trong tàu cao phi hành, Sở Chước và Khúc Sơn Hà nhìn chằm chằm bản đồ Độ Âm Sát Địa, nghiên cứu lộ tuyến thánh nữ Bát Thần Cung hành tẩu.
"Tình huống hiện tại của Độ Âm Sát Địa không tốt lắm, trước để cho thánh nữ xử lý xong Độ Âm Sát Địa, thừa dịp nàng ta mỏi mệt quay lại là lúc động thủ thích hợp nhất." Khúc Sơn Hà phân tích nói: "Đến lúc đó bọn họ hẳn là sẽ đi mấy lộ tuyến này, chúng ta có thể phục kích lúc này."
Sở Chước gật đầu.
Bọn họ không nghĩ tới ra tay với thánh nữ ở trên đường nàng ta đi tới Độ Âm Sát Địa, nói như thế nào cũng phải đợi nàng ta xử lý xong cái uy hiếp Độ Âm Sát Địa này rồi nói sau.
Nói không chừng đến lúc đó thánh nữ cùng Độ Âm Sát Địa lưỡng bại câu thương, bọn họ có thể đi lượm cái tiện nghi, cho dù không tiện nghi để lượm, thì trải qua một chiến dịch Độ Âm Sát Địa, thánh nữ cũng sẽ nguyên khí đại thương, vẫn có tiện nghi để mà chiếm.
Bọn họ ít người, chỉ có thể dùng biện pháp có lợi nhất để đạt tới mục đích.
Trên đường đi tới Độ Âm