Thánh nữ đi đến trước mặt hai tà tu, dung mạo thanh quý lạnh lùng, đều có một cỗ uy nghiêm không cho phép khinh nhờn.
Mấy người tu luyện bắt giữ tà tu rất kích động nói: "Thánh nữ, hai tà tu này chính là sai sử cổ thi đến công kích chúng ta, không bằng giết chúng đi."
Người chung quanh đều phụ họa.
Tà tu chém giết phần đông người tu luyện, ngay cả sau khi qua đời cũng không thể bình yên, thi thể bị tà tu luyện thành cổ thi, sớm khiến cho cộng đồng nổi giận, nhóm người tu luyện hận không thể rút hồn luyện phách bọn chúng, cũng để cho bọn chúng nếm thử thống khổ bị luyện hóa.
Thánh nữ thần sắc thanh lãnh, nói: "Đa tạ chư vị bắt giữ bọn chúng, đợi bản tọa thăm dò rõ ràng tình huống Độ Âm Sát Địa rồi sau đó giết bọn chúng cũng không muộn."
Nghe xong, nhóm người tu luyện đều đồng ý.
Thánh nữ ngay trước mặt mọi người, tự mình thẩm vấn hai tà tu.
Tà tu sau khi bị bắt, vẫn chưa lộ ra vẻ sợ hãi hoảng sợ, ngược lại rất trấn định, thậm chí khinh miệt mĩm cười nói: "Các ngươi chẳng qua là chất dinh dưỡng để sống lại chủ của ta, các ngươi có thể cống hiến tinh huyết cùng thân thể của mình cho chủ nhân, là phúc phận của các ngươi."
Lời này rất càn rỡ, làm cho người tu luyện ở đây tức giận đến hận không thể giết hắn ngay.
Thánh nữ thần sắc hờ hững như cũ, không có động tĩnh, chỉ nói: "Chủ nhân của các ngươi là ai? Âm Minh lão tổ?"
Hai tà tu khinh miệt cười nhìn bọn họ như cũ, trên mặt xấu xí không chút sợ hãi nào, giống như có thể cống hiến hết thảy cho "chủ nhân" trong miệng bọn họ.
Thánh nữ lại thăm dò vài câu, hai tà tu rất có cốt khí, không lộ ra cái gì.
Cuối cùng là người thủ hộ bên cạnh thánh nữ nói: "Thánh nữ, tà tu quỷ kế đa đoan, nhất định sẽ không nói thật với ngài, không bằng để thuộc hạ đến thẩm vấn."
Người chung quanh cũng hiểu được thánh nữ tôn quý, có lòng nhân ái, không bằng để cho những người khác đến thẩm vấn, khiến cho tà tu nếm thử lợi hại, đều phụ họa.
Thánh nữ thuận theo dân ý, để người thủ hộ kéo hai tà tu xuống đi thẩm vấn.
Quả nhiên từ người chuyên nghiệp đi thẩm vấn, đã có kết quả lập tức.
Người thủ hộ trở về, nói cho thánh nữ kết quả thẩm vấn ra được ngay trước mặt mọi người: "Thánh nữ, hai tà tu đã mở miệng, từ trong bọn họ miệng biết được, trong Độ Âm Sát Địa có mười mấy tên tà tu Thánh Đế cảnh trấn thủ, trăm vạn cổ thi phân bố hộ vệ ở chung quanh Độ Âm Sát Địa, nghe nói đợi đến một huyết nguyệt là lúc, Âm Thi Vương trong Độ Âm Sát Địa đã có thể luyện hóa thành thân bất tử, đến lúc đó chính là tà tu tiến công Thanh Lâm Vực."
Lời này vừa nói ra, mọi người ồ lên.
Thánh nữ cũng trầm sắc mặt xuống, giọng điệu của nàng ta trở nên ngưng trọng, nói: "Chư vị, nếu để cho Âm Thi Vương luyện thành thân bất tử, chỉ sợ là Thanh Âm Vực gặp tai họa."
Có người khó hiểu hỏi: "Thánh nữ, nếu Âm Thi Vương thật có thể luyện thành thân bất tử, tức là không thể giết chết?"
Thánh nữ chậm rãi lắc đầu, thanh âm trầm tĩnh như cũ, lộ ra vài phần ngưng trọng: "Cũng không phải, cái gọi là thân bất tử, chẳng qua là luyện hóa đến cảnh giới Đại Thành, thực lực không thua Thần Hoàng cảnh, lấy thực lực của chúng ta, chỉ sợ đến lúc đó không thể giết chết nó."
Thần Hoàng cảnh?
Ở đây người tu luyện con ngươi hơi co lại, trên mặt minh hiển lộ ra kinh sợ sắc.
Thần Hoàng cảnh là cảnh giới cao nhất Đại Hoang giới, toàn bộ Đại Hoang giới có bao nhiêu Thần Hoàng cảnh thì người tu luyện đều có thể đếm ra được, Hóa Thần cảnh tuy rằng chỉ kém một cái cảnh giới cùng Thần Hoàng cảnh, nhưng lại là một cái lạch trời khó mà vượt qua, ở trước mặt Thần Hoàng cảnh, Hóa Thần cảnh căn bản không hề có lực đánh một trận.
Lợi hại nhất trên Thanh Lâm Vực cũng chỉ có Hóa Thần cảnh, nếu thực sự để cho Âm Thi Vương đó luyện hóa thành thân bất tử, quả thật là họa của Thanh Lâm Vực.
Nghe tin tức như thế, người ở đây trở nên trầm mặc.
Thánh nữ cũng không cần phải nhiều lời nữa, để cho người thủ hộ mang hai gã tà tu đã thẩm vấn tới đây, trước mắt mọi người, thánh nữ dùng một thanh linh liên trượng màu xanh hình thái hoa sen vung lên trên người bọn chúng.
Thánh liên khí vung ra, máu thịt trên người hai tà tu lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được khô quắt lại, biến thành hai cỗ thây khô, thi thể choang một tiếng hóa thành bột mịn, phân tán ở trong thiên địa.
Nhìn đến hai tà tu tử vong, tâm tình trầm trọng của mọi người vừa khôi phục rất nhiều.
Thánh nữ sử dụng linh khí là do thánh liên luyện chế thành, là vật chuyên khắc tà tu, dùng để đối phó tà tu thì rất lợi hại, hai tà tu ở trước mặt linh liên trượng, không chịu nổi một kích.
Thánh nữ bày ra thủ đoạn cùng thực lực, cũng làm cho người tu luyện buông lỏng trong lòng.
Thẳng đến khi thánh nữ quay lại xe nghỉ ngơi một lần nữa, người chung quanh đều tán đi, Sở Chước bọn họ cũng trở lại địa phương không dễ thấy.
Bích Tầm Châu ở trong góc đắp một cái lều trướng giản dị, bày một cái linh trận ở chung quanh, ngăn cách độc chướng trong không khí, đồng thời cũng có thể ngăn cách tai mắt quanh mình.
Lưu lại Huyền Ảnh canh giữ ở bên ngoài, một đám người gom lại trong lều trướng.
Sắc mặt của Sở Chước cùng Khúc Sơn Hà đều có chút trầm trọng.
Bọn họ không nghĩ tới tình huống Độ Âm Sát Địa nghiêm trọng như thế, nếu như lời thánh nữ nói, thực sử để cho cỗ Âm Thi Vương ngàn năm đó luyện hóa thành thân bất tử, không nói Thanh Lâm Vực gặp xui xẻo, chỉ sợ bọn họ cũng trốn không thoát được, trừ phi hiện tại liền nhanh chóng rời khỏi Thanh Lâm Vực, đến lúc đó Thanh Lâm Vực như thế nào cũng không có quan hệ gì với bọn họ.
Chỉ là Sở Chước và Khúc Sơn Hà đều muốn bắt giữ thánh nữ, lúc này rời khỏi, thật sự không cam lòng.
Hơn nữa, ở trên người thánh nữ Sở Chước cũng phát hiện một ít chỗ khác thường.
Tinh thạch hình giọt nước giữa trán thánh nữ rõ ràng là một loại khóa hồn thạch.
Chỉ là khóa hồn thạch đó bị luyện chế qua, lại dùng bùa chú thay đổi hơi thở của nó, người bình thường không thể nhìn thấu tình huống của nó, chỉ tưởng tinh thạch sang quý nào đó, làm vật trang sức.
Nếu không phải Sở Chước là người ba kiếp, nguyên thần ở trong lúc xuyên qua trùng sinh đã luyện hóa được ngưng thực cường đại hơn người bình thường, cũng có thể phát hiện chỗ rất nhỏ, nếu không thì cũng không cảm giác được dao động trong khóa hồn thạch đó.
Tuy nói trời đất bao la, không thiếu nhiều cái lạ, lấy khóa hồn thạch làm trang sức cũng không phải không có, nhưng thánh nữ Bát Thần Cung như thế, thì có chút cổ quái.
Cũng không biết có phải bởi vì cái chết đời trước, ấn tượng ban đầu chủ yếu nên cho rằng thánh nữ không là người tốt gì hay không, Sở Chước đối với mỗi một chỗ khác thường trên người nàng ta đều không cách nào giữ lấy tâm tình bình tĩnh.
Thánh nữ quả nhiên có cổ quái!
Sở Chước không muốn buông bỏ điểm đáng ngờ trên người thánh nữ, muốn được biết rõ ràng.
Nàng có loại dự cảm, nếu có thể bắt được thánh nữ, thì nhất định có thể biết rõ ràng nguyên nhân nàng chết đời trước.
"Sở tỷ, nơi này giống như rất đáng sợ, chúng ta thật sự muốn lưu lại sao?" Giọng của Mặc Sĩ Thiên Kỳ có chút khô chát.
Sở Chước không nói chuyện.
Bích Tầm Châu, Hỏa Lân cùng Huyễn Ngu cũng nhìn nàng, trong lòng bọn họ biết nàng là người có chủ ý, hạ quyết tâm rồi thì rất khó sửa đổi, hiện tại khuyên cái gì cũng vô dụng, chỉ có thể để cho nàng tự mình quyết định.
Khúc Sơn Hà nói: "Mọi người cũng không cần quá lo lắng, vừa rồi không phải thánh nữ đã nói sao, Âm Thi Vương đó phải sau huyết nguyệt mới có thể luyện hóa thân bất tử, vẫn còn có thời gian.
Chỉ cần thánh nữ không ngu,