"Vì sao?" Một đám người đồng thanh hỏi.
Phong Chiếu nói:【Hồng Mông chi cảnh cũng không phải là ở ngoại vực chi cảnh, nó tồn tại, tựa như biển thời gian, là một chỗ không gian độc lập bị bỏ lại ở tất cả ngoại vực, phải có được lệnh bài Hồng Hoang do Huyết Lân Tinh luyện chế thành mới có thể đi vào, mà trong cuộc đời của mỗi một người tu luyện chỉ có thể đi vào một lần.】
Đám người Hỏa Lân, Huyền Ảnh, Huyễn Ngu nghe mà có chút nghi hoặc, nhưng Mặc Sĩ Thiên Kỳ và Bích Tầm Châu lại nhớ tới thứ từng có được ở đại lục Tinh Triệu.
"Ôi, nếu ta nhớ không lầm, Huyết Lân Tinh không phải là thứ lúc trước chúng ta thu lụm ở dưới Huyết sa mạc tại đại lục Tinh Triệu sao?" Mặc Sĩ Thiên Kỳ cao hứng vỗ tay hoan nghênh: "Lúc trước vẫn là lão đại huynh kêu chúng ta thu thập Huyết Lân Tinh nhiều chút, nói càng nhiều càng tốt, ngày sau ở Đại Hoang giới nhất định cần dùng tới.
Lão đại, chính là như thế?"
Những người theo Sở Chước từng đi qua Huyết sa mạc đại lục Tinh Triệu đều nhớ rõ.
Lúc ấy phát hiện Huyết Lân Tinh dưới Huyết sa mạc, bọn họ ở chỗ đó khai thác một thời gian, sau đó hỏi Phong Chiếu, Phong Chiếu không nói rõ nó sử dụng thế nào, chỉ nói bọn họ đến Đại Hoang giới thì biết.
Bởi vì lúc ấy thực lực của bọn họ cũng không ra sao, cũng không biết khi nào mới có thể đi Đại Hoang giới, chuyện này đối với bọn họ mà nói quá mức xa xôi, nên không có hỏi nhiều.
Cho tới bây giờ mới biết được, theo như lời lúc ấy của Phong Chiếu, Huyết Lân Tinh đại đa số dùng ở phương diện khác, là ý tứ này.
Mấy năm nay bọn họ đi không ít địa phương, thu được thứ tốt cũng không ít, đối với Huyết Lân Tinh sử dụng, vẫn luôn không đi cố ý tìm hiểu, quăng nó ở đó không thèm để ý nữa.
Nghĩ đến Huyết Lân Tinh chồng chất như núi trong túi càn khôn của bọn họ, một đám người đều rất hưng phấn.
"Ấn theo số lượng Huyết Lân Tinh trong tay chúng ta, có thể luyện chế bao nhiêu Hồng Mông lệnh?" Mặc Sĩ Thiên Kỳ cao hứng hỏi.
Phong Chiếu suy tư một lát, cho ra con số:【Ước chừng có thể luyện chế một ngàn cái Hồng Mông lệnh.】
Nghe đáp án này, mọi người vô cùng thất vọng.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhịn không được hỏi: "Không thể nào, lúc trước chúng ta đào nhiều Huyết Lân Tinh như vậy, lại chỉ có thể luyện chế một ngàn cái Hồng Mông lệnh? Lão đại, chẳng lẽ luyện chế Hồng Mông lệnh tỉ lệ thất bại rất cao?"
Giống như luyện đan, tỉ lệ thất bại rất cao, bao nhiêu linh thảo cũng không đủ dùng.
Lúc ấy nghe Phong Chiếu nói, dùng Huyết Lân Tinh luyện chế hồn khí vô cùng khó khăn, cho dù là luyện khí tông sư của Đại Hoang giới, thực sự khó làm được, chẳng lẽ chính là đạo lý này?
【Cũng không phải là như thế, mà là Hồng Mông lệnh cần lực lượng quá mức khổng lồ, dẫn tới mỗi một cái Hồng Mông lệnh cần số lượng Huyết Lân Tinh rất nhiều để luyện chế thành, tài liệu cần tiêu hao quá lớn.】 Phong Chiếu lộ ra ánh mắt nhìn ngu xuẩn mà nhìn bọn hắn:【Hồng Mông lệnh ở Đại Hoang giới cung không đủ cầu, một cái Hồng Mông lệnh ở bên ngoài có thể bán ra giá trên trời, thế lực giống như Bát Thần Cung, mỗi lần có thể lấy ra được ba miếng Hồng Mông lệnh đã thuộc loại không tệ rồi.】
Một đám nhà quê mít đặc nghe mà sững sờ luôn.
Sở Chước mỉm cười nhìn mọi người, vẫn chưa phát biểu ý kiến, thấy hắn kiêu ngạo mà nâng đầu lông lên, chỉ cảm thấy vô cùng đáng yêu, nhịn không được mà xoa bóp cái móng vuốt lông của hắn đang khoác lên trên cánh tay của mình, sau đó bị hắn liếc liếc mắt một cái, dường như không có việc gì mà đặt móng vuốt ở trong lòng bàn tay nàng, mặc cho nàng xoa bóp.
【Nhưng mà, lần này Hồng Mông lệnh ở chợ hẳn là không phải ít, giá cả Hồng Mông lệnh tương đối sẽ thấp một chút.】 Phong Chiếu lại nói.
"Ồ, vì sao?" Hỏa Lân hỏi.
Bích Tầm Châu khẽ động tâm tư, nói: "Là vì quặng Huyết Lân Tinh ở đại lục Tinh Triệu đi?"
Phong Chiếu quăng cho tiểu đệ có đầu óc xoay chuyển mau một cái liếc mắt tán thưởng, nói:【Rất nhiều thế lực của Đại Hoang giới cùng đại lục ở Linh thế giới có liên hệ, năm đó việc quặng Huyết Lân Tinh ở đại lục Tinh Triệu bị phát hiện, đại lục Tinh Triệu vì tự bảo vệ mình, chắc chắn sẽ liên hệ tiền bối ở Đại Hoang giới.】
Đại lục Tinh Triệu chính là một trong bốn đại lục đỉnh cấp của Linh thế giới, người tài giỏi xuất hiện lớp lớp, người tu luyện rời khỏi đại lục đi đến Đại Hoang giới tu hành nhất định không phải ít, những người tu luyện đó tuy rằng phân tán ở các vực, nhưng bọn hắn nhất định còn có điều liên hệ cùng gia tộc ở Linh thế giới, coi như là một loại che chở, nhất định có thể sớm nhận được tin tức.
Không có một thế lực nào có thể cự tuyệt Huyết Lân Tinh.
Xuất phát từ các loại cân nhắc, cuối cùng tiếp nhận quặng Huyết Lân Tinh, chắc chắn là thế lực Đại Hoang giới.
Có một cái quặng Huyết Lân Tinh của đại lục Tinh Triệu làm chống đỡ, lần này luyện chế ra Hồng Mông lệnh tất nhiên không ít.
Nghe xong Phong Chiếu phân tích, một đám người vô cùng đáng tiếc: "Còn tưởng rằng có thể sử dụng Huyết Lân Tinh trên tay chúng ta phát cái tài, không nghĩ tới vật nhiều, thì sẽ không đáng giá nữa."
Đương nhiên, biết Hồng Mông lệnh đáng giá như thế, bọn họ cũng không nghĩ tới muốn bán nó, người một nhà dùng còn không kịp.
Lập tức mọi người liền thương lượng, Huyết Lân Tinh trên tay nên dùng như thế nào.
Thương lượng đến cuối cùng, tự nhiên xem ý kiến của Sở Chước.
"Có thể luyện chế một ngàn cái Hồng Mông lệnh mà nói, vậy đưa một nửa cho Bạch Ly Sơn, lại cho Bách tộc một ít đi." Sở Chước đề nghị, nhìn về phía Mặc Sĩ Thiên Kỳ và Bích Tầm Châu bọn họ, dù sao lúc trước có thể đào được nhiều Huyết Lân Tinh như vậy, còn có công lao của bọn họ.
Bích Tầm Châu thản nhiên nói: "Có nhiều Hồng Mông lệnh đi nữa thì với ta cũng không có tác dụng gì, chủ nhân xử lý ra sao cũng được."
Mặc Sĩ cũng gật đầu đồng ý, nếu trong cuộc đời của mỗi người chỉ có thể vào Hồng Mông chi cảnh một lần, trong tay có được nhiều Hồng Mông lệnh đi nữa cũng vậy thôi, không bằng lưu cho người khác cần.
Bọn họ từng tu hành hồi lâu ở Bạch Ly Sơn, đối với Bạch Ly Sơn cũng rất có lòng trung thành, cho Bạch Ly Sơn cũng không đau lòng.
Còn Bách tộc, bọn họ cùng Bách tộc coi như là bằng hữu, nể tình mặt mũi của Sở Chước, cho Bách tộc cũng không sao.
Nói xong việc này, Bích Tầm Châu nhìn chằm chằm Sở Chước hỏi: "Chủ nhân, lần này Hồng Mông chi cảnh mở ra, cô quyết định đi không?"
Nghe xong, những người khác ở đây cũng nhìn về phía Sở Chước.
Lúc trước tầm mắt của Sở Thanh Sương cùng Vũ Bá Hiền, Bích Tầm Châu thận trọng đã sớm nhìn thấy ở trong mắt, nháy mắt liền hiểu rõ, Sở Thanh Sương cùng Vũ Bá Hiền đặc biệt nói ra việc này, kỳ thực cũng là vì nói cho Sở Chước.
Nhưng mà bọn họ chỉ là thông báo cho Sở Chước, để cho nàng biết có việc này, còn lựa chọn như thế nào, còn phải xem ý tứ của Sở Chước.
Bích Tầm Châu cảm thấy rằng thái độ của Sở Thanh Sương và Vũ Bá Hiền có chút quái dị, lại nói không nên lời kỳ quái chổ nào.
Không hề nghi