Cự Chương đầm lầy hình thể khổng lồ, da dày thịt béo, chịu đau chịu đánh, còn đối đầu thuật pháp, vốn không phải Sở Chước có thể đối phó một mình.
Nhưng biết sao được, khi Sở Chước và Cự Chương đầm lầy quấn đấu, bên cạnh nàng có một thần trợ công, mỗi lần đều âm thầm âm thầm quăng một luồng tử diễm đi qua, làm cho Cự Chương đầm lầy ăn hết đau khổ, từng cọng xúc uyển cực đại không chịu nổi bị tử diễm đó hun nóng lại đứt đoạn lần nữa, không có xúc uyển giương nanh múa vuốt, lực công kích của Cự Chương đầm lầy cũng không mạnh nữa.
Khi Sở Chước dùng một kiếm bổ ra thân thể Cự Chương đầm lầy, xa xa vài người tu luyện vẫn còn đang quấn đấu cùng con Cự Chương đầm lầy khác thì đều thiếu chút nữa trừng lồi cả mắt ra.
Biểu tình trên mặt bọn họ đã xem như biểu lộ hết ý tưởng trong lòng không thể nghi ngờ.
Đáng tiếc Sở Chước chém giết xong Cự Chương đầm lầy, không có ý tứ giúp bọn hắn, nàng rơi xuống trên thi thể Cự Chương đầm lầy đang bồng bềnh, kiểm tra một lát, trên mặt lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa, rồi lập tức bay đi hướng xa xa.
Đám người tu luyện cũng muốn chạy theo, nhưng chẳng may xúc uyển Cự Chương đầm lầy ngăn đường đi của bọn họ lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn Sở Chước rời đi.
Sở Chước bay vào trong chỗ sâu đầm lầy chướng khí tràn ngập.
Dọc theo đường đi, độc vật ẩn núp ở dưới đầm lầy không ngừng mà công kích nàng, đám độc vật này số lượng tuy rằng không nhiều như bên ngoài, nhưng thể tích khổng lồ, thực lực cường hãn, nếu không có Phong Chiếu một đường làm bạn đi theo, cảnh báo cho nàng, chỉ sợ nàng cũng giống như người tu luyện khác, ở nửa đường đã bị độc vật khắp mọi nơi dưới đầm lầy ngăn lại, không thể thuận lợi đi đến trong chỗ sâu đầm lầy như thế.
Trong chỗ sâu đầm lầy, chướng khí và sát khí đã hình thành một mảnh bóng râm dày đặc, âm trầm bao phủ ở toàn bộ nơi đầm lầy.
Sở Chước dừng lại, nàng đứng lơ lửng ở giữa không trung, cảnh giác nhìn bốn phía, không chỉ có phải phòng bị uy hiếp đến từ dưới đầm lầy, còn phải phòng bị sinh linh khác đến từ giữa không trung, mặc kệ là người tu luyện, cũng hoặc là thứ khác.
Trong chỗ sâu đầm lầy vô cùng an tĩnh.
Người tu luyện có thể đến chỗ này không nhiều lắm, tốc độ cũng không nhanh như nàng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sở Chước di chuyển ở chung quanh, sát khí ở khắp nơi, không chỗ nào là không nặng, trong lúc nhất thời thế nhưng không thể phân biệt xuất xứ của nó.
Trong lúc nhất thời, Sở Chước phát hiện bản thân mình không biết bắt đầu từ đâu đối với phiến đầm lầy này, nếu Phong Ly ở đây, tóm lại sẽ không trốn xuống dưới đầm lầy chứ?
Lại qua một lát, Sở Chước phát hiện, nàng giống như bị lạc phương hướng rồi.
Phát hiện điểm ấy, Sở Chước cũng không nổi giận, lại vòng vo ở chung quanh, cuối cùng vẫn là Phong Chiếu nhìn không nổi nữa, chỉ đường cho nàng.
【Chước Chước, bên này.】
Sở Chước thoáng dừng lại, bay đi phương hướng hắn chỉ, một bên lại hỏi: "Huynh phát hiện cái gì?"
【Có hơi thở chán ghét.】
Sở Chước nga một tiếng, sáng suốt không hỏi hơi thở làm cho hắn cảm thấy chán ghét là cái gì.
Vén mở chướng khí cùng sát khí trùng điệp, xa xa đã nhìn thấy hình dáng một hòn đảo.
Mới đầu Sở Chước tưởng đó là độc vật nào đó có thân hình khổng lồ sinh sống ở trong đầm lầy, nhưng mà suy đoán này lập tức đã bị phủ định, đó quả thật là một hòn đảo đứng lặng ở phía trên đầm lầy.
Phiến đầm lầy này rất lớn, chướng khí và độc vật hoành hành, mấy thứ này đối với rất nhiều người tu luyện mà nói, thuộc loại vật vô dụng, chỉ có thiểu số người tu luyện thích đi đường ngang ngõ tắt hoặc là nghiên cứu độc đan, mới thích tới đây lấy tài liệu, nhưng người tu luyện có thể xâm nhập đến trong chỗ sâu đầm lầy không nhiều lắm, tự nhiên cũng không biết trong chỗ sâu phiến đầm lầy rộng rãi tươi tốt vô biên, thế nhưng có một hòn đảo đứng lặng ở trên nước.
Sở Chước cẩn thận từ giữa không trung bay xuống, rơi xuống trên đảo.
Đảo rất lớn, tuy rằng bị chướng khí bao phủ, nhưng trên đảo có không ít thực vật, đều là cự độc vô cùng, hiện ra màu ánh sáng quỷ dị.
Nhưng mà lúc này trên đảo rất nhiều thực vật đã hiện ra vẻ lụi bại, đều bởi vì sát khí không biết đến từ nơi đâu.
Phong Chiếu ngẩng đầu nhìn xem hòn đảo, nói với Sở Chước:【Chước Chước, tiên thiên thanh khí hẳn là ở trên đảo.】
Trên mặt Sở Chước lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng, chẳng qua không có bị vui thích làm cho choáng váng, nàng đi lên đảo, sau đó nhìn nhìn ở chung quanh, cẩn thận tránh đi thực vật vô cùng cực độc, đi vào chỗ sâu trong đảo.
Sở Chước một đường cẩn thận đi tới, mới vừa đi một đoạn thời gian, thì thấy mấy đạo bóng dáng ở trong chướng khí bao phủ ở phía trước.
Mấy người kia phản ứng rất linh mẫn, xa xa liền phát hiện nàng tồn tại, quát một tiếng: "Ai?"
Nháy mắt, Sở Chước liền bị một người trong đó khóa lại, đợi khi người nọ thấy rõ ràng là nàng, nhất thời lắp bắp kinh hãi: "Sở cô nương?"
Sở Chước cũng rất ngoài ý muốn: "Mai cô tiền bối, người đã ở đây?" Dừng lại, liền hiểu rõ mấy người phía trước đó, khẳng định là người Phượng cốc, Phượng thiếu chủ nhất định đã ở trong đó rồi.
Nàng nhịn không được liếc mắt nhìn tiểu yêu thú trên vai một cái, rốt cục hiểu rõ vừa rồi hắn nói hơi thở chán ghét là chỉ cái gì, nhất thời bật cười.
Mai cô không nghĩ tới lại nhìn thấy Sở Chước ở chỗ này, bà theo bản năng nhìn nhìn sang chung quanh, trừ bỏ Sở Chước ra, không phát hiện hơi thở những người khác, cũng không biết là tu vi bà thấp hơn bọn hắn không thể phát hiện, hay là lần này chỉ có một mình Sở Chước tới đây.
Còn tiểu yêu thú trên vai Sở Chước, bị Mai cô ngó lơ.
Ở trong lòng Mai cô, nếu Sở Chước là vị đại nhân đó vạn năm trước, mặc kệ bên cạnh nàng đi theo thú dạng gì đều là bình thường, thú duyên của nàng cự kỳ tốt, cho dù là tiểu yêu thú cấp thấp vô dụng ở trong mắt người tu luyện, nói không chừng cũng là đồng bạn của nàng.
Lúc này, Phượng Lưu Thanh đạp lên chướng khí trùng điệp đi tới, khi nhìn đến Sở Chước, trên mặt lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.
"Sở Chước, sao nàng đến đây?" Ngay sau đó, hắn hơi đổi sắc mặt, nhịn không được nói: "Nơi đây rất nguy hiểm, nàng không nên đến.
Gia hỏa đó đâu, vì sao cho nàng tới đây một mình hả?"
Sở Chước đang muốn mở miệng, tiểu yêu thú trên vai nhảy xuống, biến thành nam tử áo trắng tuấn mỹ, vô cùng tự nhiên vòng tay ở thắt lưng nàng, nâng cằm xinh đẹp, nói với