Còn chuyện xảy ra kế tiếp, bọn người Sở Chước rất rõ ràng.
Sở Chước nhịn không được nhìn về phía Long Tích, lúc trước nàng ấy lại lưu lạc từ Hồng Mông Cảnh đến Linh thế giới như thế nào, hơn nữa hoàn toàn không có ký ức, bị trở thành một người phàm thế tục giới đây? Làm một Long tộc da dày thịt béo, thế này thì cũng đặc biệt xui xẻo.
Nhìn đến thần sắc của Sở Chước, không cần nàng hỏi, Bích Tầm Châu liền nói: “Long Tích tuổi còn nhỏ, nhân lúc Long tộc không chú ý, trộm chạy ra Vô Quy Hải chơi, sau lại……”
Long Tích trải qua cũng rất là đơn giản, nàng là một tiểu Vũ Long vị thành niên, vốn dĩ chính là đứa tính tình ham chơi, tuy rằng Vô Quy Hải là địa bàn Long tộc, nhưng luôn có một ít tiểu long hoạt bát hướng tới thế giới bên ngoài Vô Quy Hải, luôn thừa dịp các trưởng bối không chú ý, muốn chạy đến ngoại giới chơi.
Thừa dịp một lần Long tộc trông coi cửa không gian Vô Quy Hải sơ sẩy, thật sự để cho tiểu cô nương Vũ Long lẫn đi ra ngoài.
Rời đi Long tộc Vô Quy Hải che chở, tiểu cô nương nhìn cái gì đều là mới mẻ.
Mà một Long tộc hoạt bát lại không cảnh giác như vậy, có thể nghĩ, thực mau khiến cho những người tu luyện bụng dạ khó lường theo dõi, tiện đà triển khai hành động săn rồng.
Long Tích tuổi còn nhỏ, tu vi cũng không cao, toàn dựa vào thân thể cường hãn của Long tộc mà chống đỡ với người tu luyện vây giết, lại đã là nỏ mạnh hết đà.
Cũng may mắn Long tộc đều rất coi trọng đối với mỗi một ấu tể, khi Long Tích vẫn là viên trứng rồng, thì đã mất cha mẹ, không có tinh nguyên của cha mẹ ấp nàng, làm cho nàng chậm chạp không thể phá vỏ mà ra, đợi cho đến khi thật vất vả phá vỏ rồi, lại là một tiểu Vũ Long trời sinh thể nhược.
Các trưởng bối tộc Vũ Long thương tiếc nàng, thỉnh cầu tộc trưởng ra mặt, tự mình thiết trí phong ấn bảo hộ Long tộc ở trên người nàng.
Khi Long Tích kề bên tử vong, phong ấn bảo hộ Long tộc mở ra, cũng vừa vặn đúng ngay lúc Hồng Mông Kính trăm năm một lần mới mở ra, Long Tích trong lúc chạy trốn, đoạt Hồng Mông lệnh của một người trong nhóm săn thú đó, cứ như vậy bị cuốn vào thông đạo không gian, rời đi Hồng Mông chi cảnh, tránh được một kiếp.
Khi Long Tích vượt qua thông đạo không gian, lại đã bị gió lốc không gian áp bách, nếu không phải có được thân thể cường hãn của Long tộc, chỉ sợ đã sớm ngã xuống ở trong gió lốc không gian.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chờ đến khi nàng rốt cuộc đi ra khỏi thông đạo không gian, người cũng bị thương rất nặng, mất đi ý thức.
Bởi vì phong ấn bảo hộ Long tộc khởi động, cộng thêm nàng bị thương rất nặng, Long tộc tự mình bảo hộ, khiến nàng mất đi ký ức, thậm chí ngay cả một thân hơi thở thuộc về Long tộc cũng bị hoàn toàn phong ấn, giống như một người phàm thế tục giới.
Cũng may mắn là Long tộc, mới có thể được một đôi vợ chồng già thế tục giới nhặt về, sau đó tùy tiện nuôi dưỡng, liền khôi phục khỏe mạnh.
Long Tích không có ký ức, tự nhiên không biết quay về Hồng Mông Cảnh như thế nào, mà bộ tộc Vũ Long trong Hồng Mông Cảnh sau khi biết được nàng mất tích, thiếu chút nữa thì lo lắng bạc trắng cả đầu, phái ra Long tộc đi tìm nàng khắp nơi.
Thẳng cho đến khi Long Tích lại lần nữa vì cứu Bích Tầm Châu mà kề bên tử vong, phong ấn bảo hộ trong cơ thể nàng rốt cuộc bị đánh vỡ, đáng tiếc khi đó nàng đã là hơi thở thoi thóp, tuy được yêu đan của Bích Tầm Châu định hồn, tác dụng lại không lớn.
Cho đến lúc tộc trưởng tộc Vũ Long căn cứ theo huyết mạch mà truy đuổi tới, phát hiện nàng ở đại lục Linh thế giới, mới vội vàng tới đây tìm nàng, mang nàng về.
Lúc ấy tộc trưởng tộc Vũ Long cũng nhìn thấy bên người Long Tích còn có một con Bích Ngọc Băng Nhện mất đi nửa viên yêu đan, lại xem tình huống Long Tích, liền hiểu rõ yêu đan mất đi trên người Bích Ngọc Băng Nhện đã cho Long Tích.
Chỉ là yêu đan của yêu thú nếu tách ra, lại bị Long tộc hấp thu, Long tộc huyết mạch bá đạo, không cách nào trả lại cho hắn.
Tộc trưởng tộc Vũ Long cảm nhớ ân tình này đối với Long Tích, liền cho hắn một đoàn Hồng Mông chi khí từ Long tộc luyện hóa, bổ túc yêu đan không đủ của hắn, làm hắn có thể khôi phục linh thức, ngày nào đó tu luyện hóa hình một lần nữa.
Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don=ChieuNinh
Tiếp theo, bởi vì Long Tích tình huống nguy cấp, tộc trưởng tộc Vũ Long liền không hề ở lâu, đã trực tiếp mang Long Tích về Hồng Mông Cảnh.
Tộc trưởng tộc Vũ Long có thể tới kịp thời, ít nhiều cũng nhờ có trưởng lão Bán Thần Cảnh của Long tộc mở ra thông đạo từ Hồng Mông đi thông ngoại giới cho hắn, để hắn tự mình mang Long Tích về, lại mang nhiều thêm một người nữa thì không có biện pháp.
Sau khi trở lại Vô Quy Hải, Long tộc cũng tốn thời gian mấy chục năm, mới cứu được Long Tích sống sót, lúc sau vẫn luôn để nàng dưỡng thương ở Băng Thúy.
Đương nhiên, khi Long Tích khôi phục ký ức Long tộc, cũng nói cho tộc nhân chuyện mình gặp phải, đồng thời trong lòng vô cùng nhớ thương Bích Tầm Châu.
Tuy rằng từ khi phá vỏ nở ra, bởi vì trời sinh thể nhược, cực được các tộc nhân yêu quý, nhưng bọn họ hoàn toàn không so được với cha mẹ thân nhân yêu quý với hài tử.
Ở trong lòng tiểu cô nương, đoạn thời gian mất đi ký ức đó, Bích Tầm Châu tồn tại là không người nào có thể thay thế được.
Bích Tầm Châu tựa như huynh trưởng, giống như phụ thân, bảo hộ nàng trưởng thành, thậm chí nguyện ý vì để cho nàng ăn nhiều một chút, nỗ lực học tập trù nghệ, giống như xem nàng trở thành nữ nhi mà giáo dưỡng che chở.
Cho dù Bích Tầm Châu chỉ là một con yêu thú cấp mười hai, không cách nào so sánh với thần thú, nhưng vẫn là tồn tại quan trọng nhất trong lòng nàng.
Bích Tầm Châu liền giống như người thân của nàng.
Bọn họ sống nương tựa lẫn nhau hơn một trăm năm, Bích Tầm Châu càng thương nàng hơn tộc nhân, càng thân cận.
Long Tích vẫn luôn lo lắng cho Bích Tầm Châu, cũng muốn đi tìm Bích Tầm Châu, đáng tiếc lần này nàng trải qua đã dọa hỏng tộc nhân, làm sao còn cho phép nàng chạy loạn? Ở khi không lay chuyển được nàng yêu cầu, đành phải nhận lời, chờ tu vi của nàng mạnh đến có thể đánh thắng được Long tộc canh giữ cửa không gian Vô Quy Hải, thì cho phép nàng đi ra ngoài tìm Bích Tầm Châu.
Long Tích đã khóc qua, nháo qua, thấy tộc nhân quyết tâm không cho phép nàng rời đi Vô Quy Hải, đành phải ngoan ngoãn đi tu luyện, nỗ lực muốn làm cho mình mạnh mẽ hơn, để một ngày kia đi tìm Bích Tầm Châu.
Thẳng cho đến khi vài thập niên trước, Long Tích thấy lại có tộc nhân xuất ngoại rèn luyện, nàng dùng ra thủ đoạn cả người, quấn lấy một người tộc Vũ Long mang nàng đi ra ngoài.
Nhóm tiểu long luôn là hoạt bát hiếu động như vậy, cần có người dẫn bọn hắn đi ra ngoài, tránh cho sống quá dễ chịu khiến bọn họ nhân lúc rồng không