•••
Sau một lúc tự quyết định, sắc mặt Diệp Ly lại một lần nữa trở nên khó coi.
Trong lòng không ngừng chất vấn, vì cái gì cô không chịu nói chuyện, rõ ràng mỗi lần làm cô đều khóc lóc rên rỉ.
Hốc mắt lại lần nữa nóng lên, khóe mắt ửng đỏ làm hắn thoạt nhìn đáng sợ, lại có điểm đáng thương hề hề.
Giống một con thú cưng dùng hết thủ đoạn nhưng chủ nhân lại không quan tâm đến nó, ở trong bóng tối liếm láp vết thương của chính mình.
Bên tai bỗng nhiên nghe thấy Nữu Thư Thụy theo động tác của hắn dần dần phát ra tiếng thở dốc cùng tần suất với hắn.
Hắn kinh hỉ mà ngồi dậy, phát hiện cô trợn hai mắt lên liền biết thuốc bắt đầu có hiệu lực.
Nghe tiếng cô hừ hừ, Diệp Ly thử tần suất nhanh hơn, quả nhiên, tiếng thở dốc kiều mềm kìa càng rõ ràng.
Theo thanh âm càng thêm vũ mị, hắn khống chế không được bắt đầu lao tới, trong miệng chấp nhất mà lại hỏi thêm nữa: “Nữu Nữu, anh thao em có phải hay không thực thoải mái?”
Lại như cũ không có câu trả lời vì ý thức gần như ngủ say của Nữu Thư Thụy đột nhiên bừng tỉnh, cô thở sâu, nỉ non nói: “Đủ rồi, Diệp Ly……”
Trong lòng có chút thất vọng nhưng Diệp Ly cũng loáng thoáng nhận ra vấn đề.
Vì thế hắn động tác hắn chậm lại, thậm chí có thể nói là thập phần ôn nhu ở trong cơ thể cô ra vào.
Nữu Thư Thụy quả nhiên ở thế công như thế liền giơ cờ trắng, nửa nheo lại, lộ ra biểu tình hưởng thụ.
Chỉ là Diệp Ly không quá thỏa mãn với tốc độ như vậy.
Ở lúc Nữu Thư Thụy hoàn toàn nhắm mắt lại hôn mê, hắn đem người từ trên bàn bế lên, đi đến trên sô pha ngồi xuống.
Làm cô cưỡi ở trên người mình, sau đó thẳng lưng thao.
Nữu Thư Thụy bị xóc nảy phát ra phát ra tiếng rên rỉ vụn vặt, nghe tiếng rên rỉ bên tai, hắn gắt gao đem người ôm vào trong ngực.
So với hắn thì Nữu Thư Thụy quá mức nhỏ xinh, hắn thậm chí muốn hơi hơi cong eo mới có thể đem đầu vùi ở trên vai cô.
Tư thế này làm hắn thao tốn sức hơn nhưng đồng thời cũng càng dễ dàng chạm được tử cung.
Bất quá hơn trăm lần va chạm, tử cung liền lại lần nữa vì hắn mở ra, tinh dịch bên trong thuận thế chảy xuống, theo độ cung thân gậy dính vào trên bụng hắn, lại bởi vì va chạm phụt một tiếng dính đầy chỗ giao hợp.
Thân thể ngủ say không hề bị đại não khống chế, cho Diệp Ly phản ứng nguyên thủy nhất của nó.
Mật hoa liên tiếp không ngừng, lưu toàn bộ chỗ kết hợp kiều diễm bất kham, theo động tác mà rung động, phát ra thanh âm sắc tình.
Diệp Ly lúc này mới cảm nhận được khoái cảm của việc làm tình.
Mặt hắn đỏ lên, cúi đầu cắn ở trên đầu v*, mới liếm vài cái, dương v*t đã bị một trận kịch liệt co rút làm cho dương v*t nhịn không được, nắm chặt eo Nữu Thư Thụy mà bắn vào.
Hắn cong eo, cái mông thậm chí không còn ở trên sô pha, chỉ dựa vào phần lưng cùng hai chân chống đỡ.
Diệp Ly vẫn duy trì tư thế này ở giữa không trung đong đưa eo mông nhanh chóng thọc vào rút ra, sô pha bị lực đạo mạnh mẽ của hắn mà xê dịch ra chỗ khác.
Lực đạo dưới miệng không tự giác tăng lên, nơi tư mật non mềm bị cắn, Nữu Thư Thụy liền khóc thút thít.
Diệp Ly lúc này mới hậu tri hậu giác nhả miệng ra, ảo não mà nhìn thoáng qua đầu v* sưng to, mang theo thương tiếc mà vươn đầu lưỡi liếm láp.
Cực lực khống chế lực đạo sao cho nhẹ nhất, lại thắng không nổi cơ thể mẫn cảm của Nữu Thư Thụy.
Bộ ngực run rẩy, hai loại bất đồng cảm giác đau cùng sướng giao nhau, không ngờ lại cao trào.
dương v*t bị kẹp gắt gao, rõ ràng vừa mới bắn, cư nhiên lại làm ra động tác giống như lúc bắn tinh, toàn bộ thân gậy được thịt mềm bao vây nhảy dựng vài cái.
Cứ tiếp tục như vậy, hắn thế nào cũng phải ở trên sô pha đem cô thao tỉnh.
Diệp Ly liếm liếm môi ướt dầm dề, từ trong túi móc di động ra, gọi cho trợ lý Triệu.
Đầu dây bên kia rất nhanh liền bắt máy, liền mệnh lệnh nói: “Đem mọi người trong sở trị liệu sơ tán ra chỗ khác, sau đó ở cửa sau chờ tôi.”
Đồng dạng làm nam nhân, trợ lý Triệu sao có thể nghe không ra Diệp Ly lúc này đang làm cái gì, hắn lần đầu tiên không có trả lời trước, mà là giương miệng giương mắt nhìn.
Treo điện thoại, Diệp Ly đem dương v*t đặt ở trong âm đ*o lại không có động tác, tay ở phía sau lưng cô chậm rãi vuốt ve, thường thường duỗi đi xuống sờ mông trắng của cô.
Thịt mềm dưới tay tinh tế co dãn làm hắn không nhịn xuống, tăng lớn sức lực xoa xoa.
Lại không biết tối hôm qua Kiều Khải lúc thao cô dùng sức mà đánh, hắn dùng sức một chút, Nữu Thư Thụy liền đau đến cơ bắp căng thẳng.
Diệp Ly than thở một tiếng, ngay sau đó liền cảm thấy kỳ quái, lại ở mặt trên thử nhéo một chút, tiểu huyệt lại một lần nữa kẹp chặt hắn liền hiểu được.
Đại não tức khắc tức giận có chút không rõ, hắn không muốn biết Kiều Khải thao cô như thế nào, rồi lại mâu thuẫn muốn biết.
Bởi vì cảm thấy như vậy liền có thể dùng đồng dạng tư thế làm cô quên bộ dáng Kiều Khải thao cô như thế nào.
Âm thầm lên kế hoạch trong lòng, một bên di động đột nhiên vang lên, hắn nhìn lướt qua, là trợ lý Triệu.
“Alo.”
“Diệp thiếu, người đã đi rồi.” Trợ lý Triệu thanh âm có chút xấu hổ.
Diệp Ly lại không cho là đúng, nhàn nhạt nói: “Đã biết.”
Treo điện thoại, Diệp Ly đem váy Nữu Thư Thụy buông xuống, che khuất chỗ giao hợp của hai người, cứ như vậy ôm cô đứng dậy đi ra ngoài.
Đột nhiên nghĩ đến cái gì, lại quay trở về, ngồi xổm xuống một góc bàn làm việc, nhặt lên quần lót bị xé rách bỏ vào túi, lúc này mới vừa lòng mà rời đi.
Vốn dĩ hắn không nghĩ cứ như vậy ôm cô đi ra ngoài, nhưng ai kêu cô làm Kiều Khải lưu lại nhiều dấu vết như thế.
Làm hắn thực tức giận.
Cũng may cô hôm nay mặc váy dài, buông xuống một cái, liền tính người khác nhìn ra không đúng, cũng nhìn không tới rốt cuộc là cái dạng gì.
Mỗi một lần đi lại dương v*t đều sẽ lắc lư theo, lấy bất đồng góc độ đánh vào nhục bích.
Diệp Ly nghĩ nghĩ, vẫn là thành thành thật thật mà đi thang máy.
Hắn nhưng thật ra tưởng thể nghiệm khoái cảm khi đi thang bộ nhưng tầng lầu có chút cao, hắn sợ chính mình không khống chế được đem cô đè ở trên vách tường bắt đầu thao.
Rốt cuộc chỉ là đứng ở thang máy, hắn đều nhịn không được ấn cặp mông cô cọ xát.
Ra thang máy, trên đường không có ai, Diệp Ly liền vừa đi vừa thao.
Ngắn ngủn vài phút lộ đã làm Nữu Thư Thụy tiết ra một lần lại một lần, chất lỏng theo chỗ giao hợp chảy xuống, bị quần lót hắn hấp thu.
Rốt cuộc ngồi vào trong xe, trợ lý Triệu thậm chí không đợi Diệp Ly mở miệng ra lệnh đã đem tấm ngăn mở ra, làm ghế trước và ghế sau hình thành không gian bất đồng.
Nhưng Diệp Ly cũng không có vội vã tiếp tục thao lộng, rốt cuộc tiếng Nữu Thư Thụy rên rỉ chỉ có hắn nghe được.
Vừa