Translator: Nguyetmai
"Cho nên cậu định làm thế nào? Chuyển ra ngoài ở một thời gian à?"
Lâm Châu hỏi.
Trong tay Lưu Lạc vẫn còn năm trăm nghìn "tiền trợ cấp đội tuyển trường", ra nhà nghỉ ở một thời gian cũng không khó khăn gì.
"Ra ngoài ở một thời gian cũng không phải chuyện gì to tát, nhưng tớ không thể cứ thế này mãi được, vẫn phải nghĩ cách tìm ra nó."
Lưu Lạc cảm thấy vấn đề này phải giải quyết từ gốc, có trốn tránh cũng không thoát.
Cứ xem như mình dọn ra ngoài ở một thời gian, lần này nó đi rồi, lần sau nó lại đến thì làm thế nào?
Vẫn phải tìm thấy chủ nhân của nó hoặc bắt được nó mới ổn thỏa.
Lâm Châu cúi đầu suy nghĩ, hỏi:
"Thực lực của con Pokemon hệ Ma Linh đó đạt đến trình độ nào?"
"Chưa chính diện đánh nhau nên không rõ, có điều thực lực mạnh hơn Croconaw rất nhiều. Croconaw có thử tấn công nó một lần, dùng Water Gun nã thẳng vào nó nhưng không có tác dụng gì cả. Chắc hẳn nó biết mấy loại chiêu thức như Night Shade hoặc Psybeam, dáng vẻ ma quỷ ấy giống y như thật vậy. Sau khi tớ bị trúng chiêu, cảm giác sợ hãi căn bản không thể khống chế lại được."
Lưu Lạc nhớ lại tình hình lúc đó, không ngừng rùng mình, nghĩ đến mà sợ.
May thay khi đó con Pokemon ấy chỉ dọa dẫm chứ không tập kích cậu ta.
Bằng không, nếu đánh nhau thật, nhỡ Croconaw của cậu ta không làm tốt chỉ sợ không ngăn nổi ấy chứ…
"Lâm Châu, giúp tớ nghĩ cách đi, chúng ta là bạn bè cùng phòng đó! Cậu không thể giương mắt nhìn tớ ngày nào cũng bị giày vò như thế được!"
Lưu Lạc một miệng toàn lời lẽ ôm chân cầu cứu.
"Cậu mau thôi đi, tớ chỉ mong chúng ta là bạn thân ai nấy lo!!!"
Lâm Châu trợn mắt.
Tuy ngoài miệng cậu trêu đùa như vậy, nhưng Lưu Lạc gặp phải rắc rối tìm mình giúp đỡ, cậu vẫn phải giúp.
"Tớ về nghĩ cách xem nhé, mấy ngày nay không ổn thì cậu cứ ra ngoài ở trước đã."
Lưu Lạc gật đầu, mấy ngày này chắc chắn cậu ta không về ký túc nữa.
Quả thật, thực lực của con Croconaw do Lưu Lạc bồi dưỡng không hề yếu. Tuy nhiên vấn đề ngay cả cậu ta cũng không thể giải quyết nổi, phải tìm người giúp đỡ, nghĩ đi nghĩ lại chỉ có thể tìm Lâm Châu thôi.
Dù sao, trong tay Lâm Châu còn có một con yêu quái Cáo Lửa.
Đã lâu Lưu Lạc không nhìn thấy Cáo Lửa, cũng không biết thực lực hiện giờ của nó đạt đến trình độ nào rồi.
Nói thật, tuy Lưu Lạc rất hiếu kỳ, nhưng cậu ta không hề muốn gặng hỏi chút gì từ Lâm Châu, bởi vì cậu ta sợ phải chịu đả kích.
Bỏ đi, vẫn nên thành thực đốc thúc Croconaw mau "dậy thì" thôi.
Gần đây Croconaw suốt ngày cắm mặt vào game, chểnh mảng luyện tập, về nhà phải dạy dỗ nó vào nếp mới được!
...
Sau khi kết thúc lịch học buổi sáng, buổi chiều Lưu Lạc ra ngoài tìm một nhà nghỉ để ngủ bù, còn Lâm Châu lại tới Cửu Nguyệt Ốc.
Ở Cửu Nguyệt Ốc đến giờ vẫn còn một cái hố to "vàng ngọc" đang đợi cậu trở về lấp nốt.
May mà hôm qua đã hoàn thành phần lớn rồi, chỉ còn chừng ba mét đất chưa lấp nữa thôi.
Lâm Châu lại mất khoảng hai tiếng đồng hồ, vừa đổ phân bón, vừa tưới nước thì mới lấp xong.
Tuy cậu làm vậy vì trách nhiệm công việc, nhưng tính ra cũng gặt hái cho mình nhiều điều bổ ích.
Cậu đã nhớ hết cấu tạo và thành phần của năm mươi lớp cải tạo đất trồng kia.
Cho dù bây giờ cho cậu dư dật tiền vốn để làm một khu cải tạo đất trồng, cậu cũng có thể mạnh dạn thử sức, dù sao cứ xem đây như một nghề thủ công mình mới học được.
"Cậu vất vả rồi!"
An Khả cầm một chai nước khoáng ướp lạnh đưa qua.
"Nước lạnh được chứ?"
"Được, cảm ơn cô."
Lâm Châu bỏ mũ rơm xuống, đặt găng tay cao su và tạp dề sang một bên.
Cậu nhận chai nước khoáng từ tay An Khả, uống một ngụm đầy, ngụm nước mát lạnh làm dịu cổ họng, trong những ngày hè nóng bức như thế này cảm giác ấy vô cùng sảng khoái.
"Đúng thật bà đã để lại cho tôi một nhân viên giỏi giang, không đến hai ngày đã lấp hố xong rồi."
An Khả vừa cười vừa nói, đồng thời hướng mắt nhìn sang Cáo Lửa ở bên cạnh.
Lúc này Cáo Lửa đang vẫy đuôi, hai mắt to tròn ngước lên, vẻ mặt mong ngóng nhìn Lâm Châu.
Lâu Châu lấy một viên "siêu linh số một" từ trong hộp đựng viên năng lượng để túi áo ra cho nó ăn.
Mới đến chiều thôi đã hết năm viên rồi…
"Con Cáo Lửa của anh sắp tiếp hóa rồi đó!"
An Khả có chút hiếu kỳ nhìn Cáo Lửa, sau đó tiếp tục nói:
"Hơn nữa, từ mức độ ngưng tụ năng lượng trên cơ thể nó có thể thấy, khoảng cách đột phá không xa nữa đâu, cậu nuôi thế nào vậy?"
"Đột phá?"
Lâm Châu sững sờ.
"Đột phá chính là vượt qua ngưỡng cửa cấp bậc phổ thông, đột phá tiến vào cấp bậc huấn luyện viên đó, cậu không biết à?"
"…"
Lâm Châu đương nhiên biết rõ ý nghĩa của đột phá, nhưng cậu không hiểu
sao Cáo Lửa lại có thể sắp đột phá.
Thực lực của Pokemon trong thế giới này có phân chia cấp bậc khác nhau, giống như kinh nghiệm và level trong trò chơi gốc vậy.
Tiêu chuẩn đánh giá cấp bậc dựa trên năng lượng được bản thân Pokemon tích lũy.
Năng lượng tích lũy càng nhiều, tố chất cơ thể của Pokemon càng ưu việt, đối với khả năng kiểm soát năng lượng thuộc tính càng trở nên chặt chẽ, từ đó thực lực tổng hợp sẽ mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Sau khi tích lũy đủ năng lượng và dinh dưỡng, biến đổi lượng sinh ra biến đổi chất, thực lực của Pokemon sẽ xảy ra đột phá mang tính giai đoạn.
Đột phá cấp bậc, có thể khiến cho thực lực của Pokemon xảy ra một sự tăng trưởng và lột xác về hình thể cực kì lớn!
Cho nên thực lực giữa các cấp bậc khác nhau, cũng sự chênh lệch rất nhiều.
Lâm Châu xem quá trình này như "thăng cấp", tức là tích lũy đủ kinh nghiệm rồi, sẽ trở nên mạnh mẽ, một đạo lý rất đơn giản.
Sau khi Pokemon từ cấp bậc phổ thông bước vào cấp bậc huấn luyện viên, thực lực sẽ bắt đầu xuất hiện sự chênh lệch rất lớn, từ đó sự phân chia về cấp bậc cũng bắt đầu thay đổi một cách rõ rệt.
Một khi đột phá tiến vào cấp bậc huấn luyện viên, chính là cấp nhập môn cơ bản nhất.
Sau đó dựa theo mức tăng trưởng thực lực của Pokemon, sẽ dần dần đột phá tiến vào: cấp Tinh Anh, cấp Quán Chủ, cấp Thiên Vương…
Thang cấp độ này do Liên Minh Pokemon phân loại, chủ yếu để tiện cho việc đánh giá thực lực của Pokemon và tư chất của huấn luyện viên.
Lâm Châu biết gần đây lượng tiêu hao của Cáo Lửa rất lớn, trưởng thành rất nhanh, năng lượng và dinh dưỡng tích lũy được cũng vượt trội.
Cậu vốn tưởng rằng, đó là biểu hiện của sự tiến hóa đang tích lũy năng lượng và dinh dưỡng, hoàn toàn không nghĩ đến chuyện đột phá.
Con Totodile của Lưu Lạc đã tiến hóa thành Croconaw rồi nhưng đã đột phá tiến vào cấp bậc huấn luyện viên đâu…
Lâm Châu nào có thể nghĩ tới, Cáo Lửa nhà mình lại đột phá cấp bậc khi chưa tiến hóa.
Nguyên nhân chủ yếu của việc này vẫn là do Lâm Châu chưa có kinh nghiệm.
Tiến hóa và đột phá.
Lâm Châu hiểu rõ rất tiến hóa, bởi vì xung quanh cậu có vô vàn ví dụ về Pokemon tiến hóa, có thể tham khảo thực tế.
Ví dụ như Totodile của Lưu Lạc. Trước khi tiến hóa, trạng thái thể chất và thói quen ăn uống của Totodile, cậu đều tìm hiểu trên thực tế.
Nhưng việc đột phá cấp bậc huấn luyện viên này lại rất hiếm gặp.
Tuy Lâm Châu đã học qua những kiến thức này trong sách vở, nhưng lý thuyết và thực tế suy cho cùng vẫn có khoảng cách với nhau.
Việc này cũng giống như đạo lý, sinh viên ngành y không thể chỉ nhìn qua mấy quyển sách giáo khoa là có thể phẫu thuật cho bệnh nhân vậy.
An Khả lại khác, cô đã là đào tạo viên được Liên Minh công nhận.
Kinh nghiệm của cô trên phương diện đào tạo, nhất định phong phú hơn nhiều so với một sinh viên còn đang trong giai đoạn học tập lý thuyết như Lâm Châu.
An Khả nhìn ánh sáng lấp lánh đặc biệt trong mắt của Cáo Lửa, nói:
"Sự đột phá cấp bậc của Pokemon nên diễn ra càng sớm càng tốt! Con Cáo Lửa của cậu hiện giờ đang đứng trước cơ hội có thể đột phá trước lần tiến hóa đầu tiên, đây là một cơ hội cực kì hiếm có! Nếu cậu muốn cho nó một nền tảng vững chắc từ bây giờ và đưa nó tiến xa hơn trong tương lai, không ngại nghe kiến nghị của tôi chứ…"