Có đôi khi nghĩ lại, thực ra tôi không hiểu chuyện gì, chuyện không hiểu rõ ràng nhất là ý trong lời của Hà Trừng nói. Em ấy cái người này à, tôi hiểu rất rõ em ấy, muốn đùa giỡn nói vài lời trêu chọc tôi nhưng tôi không có hiểu ý, em ấy nhất định sẽ không nhắc lại, hơn nữa em ấy thực sự rất thích ngắt quãng để chọc tôi, còn hay chơi chữ.
Nghĩ, cứ như vậy bỏ qua thì rất thua thiệt.
Ba mẹ em muốn ra ngoài du lịch mấy ngày-- đi đâu chứ?
Chu Tiểu Dĩ ngu chết đi được.
Ban đêm trời tối trăng mờ sẽ khiến người ta cảm thấy phiền muộn, mùa hè côn trùng rất nhiều, lũ côn trùng trong bụi kêu vang, có lẽ là dế mèn, dù sao tôi biết trong đám côn trùng, có thể kêu vang trong đêm cũng chỉ có dế mèn.
Bởi vì lời Hà Trừng mời tôi tới nhà em ấy khiến tôi hoàn toàn mất ngủ, thứ nhất: tôi nghĩ em ấy nói một tuần, có phải ý là tôi có thể ở nhà em ấy cả 1 tuần?, thứ hai: tôi nên tìm lý do gì mới có thể quang minh chính đại biến khỏi nhà một tuần.
Thực sự rất khó, tuy con người tôi đôi khi rất ham chơi nhưng trong ấn tượng của tôi đi chơi suốt đêm không về thì chỉ có một lần là sinh nhật Phùng Giang, tôi ở nhà cậu ấy một đêm.
Khó làm nhất là cớ cho chuyện này, tôi phải phân tích rốt cuộc có nên đem sự thật nói cho ba mẹ không, Hà Trừng là một người con gái, tôi qua nhà em ấy là chuyện rất bình thường, mà em ấy trong mắt ba mẹ tôi chỉ là một người bạn bất ngờ xuất hiện, tuy là lấy thân phận bạn thân qua chơi một chút thì có thể lý giải, nhưng thời gian một tuần... sẽ rất khó làm.
Nếu không thì đem nhân vật Hà Trừng đổi thành Phùng Giang?
Có vẻ không khác nhau gì cả.
Trước khi ngủ tôi còn đang suy nghĩ đối thoại giữa tôi và ba mẹ, nghĩ đến phản ứng của họ, nghĩ đến lời ba mẹ nói thì tôi nên dùng thái độ gì.
Người chột dạ thường dễ suy nghĩ nhiều, cuối cùng vẻ lo lắng của bản thân không kiềm được, quá kích động quá bình tĩnh quá khẩn trương... với tôi mà nói đều là chuyện xấu.
Nhưng nghĩ ngược lại có thể tôi sẽ thoải mái, nhưng ngược không có chuyện gì sao?
Bị cái vấn đề kia quấy nhiễu, mặc dù ngủ trễ nhưng vẫn như cũ dậy sớm, 9 giờ từ trong phòng ló ra, mẹ nhìn tôi với vẻ mặt vô cùng tò mò, có lẽ cảm thấy ngày nghỉ mà tôi sớm vậy đã thức, thực sự hiếm có, bất quá cũng có thể do bà không muốn làm bữa sáng cho tôi.
Sau khi rửa mặt xong, tôi ngồi xuống bên cạnh mẹ, ba đã đi làm, tôi cùng mẹ xem nửa tập phim truyền hình, nửa tập này trong phim nữ chính trong chớp mắt từ 8 tuổi thành 18 tuổi, cắt một cái thật tốt ngay cả trong 10 năm cũng không cần viết.
Cảnh nữ chính xuất hiện lần đầu tiên sau 10 năm chính là ngẩng đầu nhìn hoa tuyết tung bay đầy trời, tôi nghe mẹ tôi Woa một tiếng.
Còn tưởng rằng mẹ sẽ cảm thán cảnh quay đẹp cỡ nào ai ngờ mẹ nói:
"Khi còn bé mắt 2 mí rõ ràng vậy mà lớn lên sao thành 1 mí rồi."
Nói xong mẹ tặc lưỡi hai cái:
"Tại sao chứ?"
Tôi vội trả lời:
"Bởi vì đổi diễn viên."
Mẹ quay đầu nhìn tôi, bổng nhiên nở nụ cười:
"Nói rất có lý."
Mặc dù coi như không cam lòng nhưng mẹ vẫn nấu cho tôi một tô mì, chặc, nghe có cảm giác mẹ đặc biệt không thương tôi nhưng thật ra mẹ rất yêu tôi, phần yêu này thể hiện ở buổi tối ngày nhập học năm nhất, ba lén nói cho tôi biết, sau khi ba mẹ rời khỏi trường, mẹ ở trên xe nhỏ giọng khóc nức nở.
Những lời đó làm cho tôi khóc khi biết quá muộn, làm cho Ngư Ngư lúc đó đã cho tôi là người ở nhà là đại tiểu thư, là đóa hoa được dưỡng thành trong phòng kín, không chịu nổi một chút thất bại, đối với tôi đặc biệt cẩn thận, rất sợ chuyện kia xúc phạm tới tôi, đùa giỡn quá đại tiểu thư sẽ giận.
Tôi nghĩ mẹ tôi còn có thể khóc lần nữa bởi vì xa cách.... có lẽ là lúc tôi kết hôn, nhưng bây giờ tôi sẽ không kết hôn.
Nói như vậy, tôi có phải nhân đó ra quỹ, mọi người nhìn tôi là vì không để mẹ khóc, ra quỹ rồi!
Thực sự có hiếu, có hiếu...
Nghĩ hơi xa, tôi nuốt miếng mì cuồi cùng xuống, sau khi ăn xong lau miệng, lại trở về phòng khách ngồi xuống cạnh mẹ, một tập mới đã bắt đầu, có thể là ở nhà quá nhàm chán, xem như vậy dĩ nhiên cảm thấy có chút hay.
Sau khi kết thúc một tập, tôi lấy một trái táo trên bàn lên, chuẩn bị cắn thì bị mẹ ngăn lại.
"Còn chưa rửa, rửa đi."
Tôi Ah một tiếng, không nhúc nhích, chỉ chuyển động trái