Tôi hỏi:
"Không phải sao?"
Em ấy nhún vai, mặt bất đắc dĩ:
"Chị đã muốn đến 1 tuần, em liền thu nhận chị."
Tôi: ...
Hà Trừng em ấy thay đổi rồi!
Tôi nhìn em ấy hừ một tiếng, đem điện thoại đặt ra xa, cố ý làm động tác khoanh tay:
"Được rồi, vậy thì đi một ngày thôi, buổi trưa ăn một bữa cơm chị liền đi về."
Video tốt chính là ở chỗ này, tôi còn có thể nhìn vẻ mặt của chính mình, cho nên lúc này tôi đang ngạo kiều*, phải nói là cực kỳ tốt, không lệch chút nào, như công chúa cao cao tại thượng, đạp con kiến hỏi dưới chân, nói ngươi cái tên không biết chừng mực.
*Mặt ngoài thì làm bộ lạnh lùng, cường ngạnh nhưng bên trong lại ngại ngùng, xấu hổ, rất ôn nhu. Nói đơn giản là "Ngoài lạnh trong nóng".
Chúng tôi bốn mắt nhìn nhau giằng co vài giây, rốt cuộc nhìn thấy em ấy nở nụ cười.
Cũng may em ấy cười trước, nếu không... tôi có thể thua trận rồi, công chúa nghèo khổ ở nhân gian, khóc lóc van nài làm nũng để em ấy thu nhận tôi, dù sao bên này ba mẹ tôi đã giải quyết xong, đến lúc đó em ấy không quan tâm tôi, tôi thực sự sẽ lưu lạc đầu đường.
Nghĩ cũng thấy cực kỳ thê lương.
Em ấy nói:
"Được rồi, em sai, đi theo em một tuần có được không?"
Mặc dù là làm bộ năn nỉ nhưng thái độ vô cùng thành khẩn, nếu bây giờ tôi tiếp tục vai diễn ngạo kiều, tôi nghĩ tôi sẽ diễn nó vô cùng nhuần nhuyễn.
Vì vậy tôi ngửa mặt lên cao hơn, nháy mắt biến thành đại gia, còn thiếu run chân nữa thôi, nhướng mày nhìn em ấy, cứng rắn nói:
"Cầu chị đi."
Em ấy bật cười, hết sức phối hợp:
"Cầu chị."
Lúc nói những