"A...a...a..." Tịnh Hề cong lưng, hai chân siết chặt lấy hông của người đàn ông. Ánh mắt cô bỗng bừng tỉnh. Nghe thấy tiếng kêu lẳng lơ từ miệng mình chui ra, Tịnh Hề gấp gáp lấy tay nhỏ bịt lại...
Cái quái gì??
Không phải ta đang đàm phán với Lạc Cẩm Tu sao?
Thấy người đè trên mình là nam phụ đại nhân với mái tóc dài thướt tha...Cơ mà thân hình anh ta khiến bổn bảo bảo đau mắt đó.
"Lạc Cẩm Tu, anh đang cưỡng hiếp em!" Tịnh Hề cảm thụ được vật đàn ông to to nóng nóng xỏ xuyên cơ thể mình. Cô khẩn thiết gào ầm lên, ý tứ khẳng định rõ rành rành.
Tên khốn khiếp!
Cầm thú!
Tiện nam!
Dám lợi dụng nhân lúc ta ngất đi mà dở thói yêu râu xanh.
"Bé con tỉnh rồi à?" Lạc Cẩm Tu cười vô cùng bệnh hoạn, sự hưng phấn vặn vẹo sâu trong đáy mắt tăng nhanh. Hông anh chuyển động cuồng dã, ra ra vào vào. Xuân triều tuôn ra mãnh liệt từ nơi giao hợp của hai người. Bàn tay to bóp chặt lấy bờ mông co dãn, đàn hồi của Tịnh Hề. Lạc Cẩm Tu trao cho cô gái nhỏ nụ hôn sâu, khẽ gầm nhẹ: "Rên lên, anh muốn nghe tiếng rên của em."
Tịnh Hề còn lâu mới chịu làm theo lời anh ta. Nhưng không hiểu sao...cơ thể cô lại không nghe theo lí trí!!!
Ối mẹ ơi! Đừng đừng! Ngậm miệng lại!
Dù cho não Tịnh Hề có phun tào hàng trăm nghìn lần, cơ miệng lại không sao khống chế được. Thanh âm nũng nịu, lẳng lơ theo sự tê dại từ hạ thân truyền đến: "Ư...a...anh...anh.."
Ngoại trừ việc trợn mắt nhìn Lạc Cẩm Tu với ánh mắt ngoan độc, Tịnh Hề chẳng thể làm gì khác nữa...
Cơ thể cô dường như trúng phải thuật con rối rồi...
Lạc Cẩm Tu...
Rốt cuộc, anh là ai?
"Bé con, giơ chân lên thành ghế!"
"Bé con à, em không cảm thấy tư thế này rất tuyệt sao?"
"Bé con, em xem. Cơ thể em đang nồng nhiệt nghênh đón anh đó."
Tịnh Hề bị lăn đi lộn lại gần như biến thành thân tàn ma dại. Lạc Cẩm Tu ép buộc cô phải chơi đủ mọi tư thế với anh. Dẫu cho mệt mỏi đến mấy nhưng tên điên này vẫn chưa thoả mãn đủ. Không sao chịu đựng nổi từng cơn cao trào đánh úp nữa. Thân thể Tịnh Hề ướt đẫm mồ hôi, hai tay túm chặt ga trải giường, sợi tóc vàng dán bệt vào gò má. Eo cô bị người đàn ông nâng lên, đâm từ bên trong mà vào...
"Lạc Cẩm Tu...em...em..." Giọng điệu cô gái nhỏ tràn ngập sự cầu xin, nghèn nghẹn: "Đừng như thế này nữa...Em thực sự...thực sự hỏng mất..."
Động tác Lạc Cẩm Tu không có vì lời cầu của cô mà dừng lại. Mồ hôi từ trên trán anh lăn xuống cằm, rớt vào nơi tầm lưng trần của người phụ nữ nằm dưới.
Phía dưới của tiểu thiên sứ sao chặt thế chứ!
Nghiến răng nghiến lợi kìm nén không được bắn tinh từ đầu, Lạc Cẩm Tu cũng không nhịn nổi nữa...Bắt đầu sát phạt, tàn nhẫn tra tấn Tịnh Hề...
Chưa đủ...vẫn chưa đủ...
Phải nhanh hơn nữa....
Lạc Cẩm Tu lật người Tịnh Hề lại, điên cuồng hôn hôn liếm liếm khắp người cô. Tịnh Hề đã phun nước nhiều lắm rồi, nay lại bị hành hạ, dã như dã tỏi thế này. Cô lắc lắc đầu, tránh né khỏi cái hôn như mưa của anh. Thét to một tiếng, móng tay cào rách tả tơi da thịt của người đàn ông. Cần cổ xinh đẹp nhướn lên, hai cánh sau