Y Tiên Sơn.
Hai dược đồng bé nhỏ cùng ngồi bên bờ suối chơi. Một nhóc áo xanh, một nhóc áo màu bạc. Rửa sạch nốt chỗ lá thuốc mà ban nãy bọn chúng chăm chỉ hái được. Cả hai đứa không ai dám lại gần ngôi nhà tranh kia hết. Chỉ đành ngoan ngoãn ngồi nói chuyện với nhau.
"Sáng hôm kia Y Quân trở về từ bên kinh thành. Dường như tâm trạng ngài ấy rất tệ. Mấy bữa nay ta thật sự không dám lại gần Y Quân luôn."
"Tại sao? Vì Giai Tuệ cô nương sao?" Tiểu đồng khó hiểu hỏi đồng bạn mình. Trong cái đầu non nớt ngây thơ của nó, thì chỉ có Giai Tuệ cô nương kia là có đủ khả năng khiến cho tâm tình của Y Quân biến động thôi.
"Không biết nữa. Nhưng ta khuyên đệ lúc này chớ có làm phiền tới ngài." Chuyến xuất sơn vừa rồi, chỉ sợ Y Quân sẽ có nhiều phiền não khó nói đây.
"Ừ. Nghe huynh nói, đệ đã hiểu." Nhu nhuận gật gật đầu, song nội tâm đứa bé đó bắt đầu nổi lên một chút tò mò...
Bộ dạng mà Y Quân tức sẽ như thế nào ta?
...
Lộ trình từ kinh thành đi về Y Tiên Sơn mất tầm hai ba ngày. Nhưng Hi Hoa chỉ đạp khinh công quá một ngày là về tới nơi. Ôm con ma yêu dấu trong lòng, chàng mới phát hiện ra nàng ấy thật nhẹ...
Tựa không khí vậy.
Rõ ràng là ma thì không có thân nhiệt, không hiểu vì cớ gì mà Hi Hoa cảm thấy ôm tiểu ma nữ thật ấm áp. Con tim trống rỗng bỗng chốc được lấp đầy...
Và thế là chàng càng ôm chặt nàng hơn...
Cả đoạn đường, Tịnh Hề không bị gió lạnh quật thẳng vào mặt thì đầu óc cũng bị lắc cho xây xẩm mặt mày. Phản kháng không thành, cuối cùng nàng đành vùi đầu vào lồng ngực người nam nhân đầy cam chịu. Bụng dạ thất điên bát đảo, Tịnh Hề âm thầm chửi bậy trong lòng...
Hi Hoa mẹ nó lại lên cơn bệnh gì thế?
Sau đó nàng nhíu mày tự hỏi, sao vừa nãy mình lại dùng chữ "lại" nhỉ?
Kì quái!
Tiếp đất vào Y Tiên Sơn, Hi Hoa không có vội vã thả Tịnh Hề ra mà nhẹ nhàng mở cửa nhà tranh. Bước chân đến trước giường, chàng mới cẩn trọng đặt nàng lên mặt nệm. Không để cho tiểu ma nữ nhảy xồm lên, Hi Hoa đã nhanh nhẹn nghiêng người đè lên nàng rồi...
Khoảng cách của bọn họ quá gần. Gần đến mức chàng ta có thể cảm nhận được hai khối thịt mềm mại nơi ngực tiểu ma nữ cọ sát với lồng ngực rắn chắc của mình...
"Ngươi bị điên à?" Tịnh Hề bị một loạt các hành động không bình thường của Hi Hoa doạ cho đơ cả ma. Sức ép của người phía trên quá ư mạnh mẽ mang lại một cảm giác thực khó chịu. Chiếc cằm non mềm được ngón tay người đàn ông vuốt ve đầy trìu mến. Đưa tay nâng mặt tiểu ma nữ lên, ép cho đôi mắt hạnh kia phải đối diện thẳng với cặp mắt đào hoa đầy quỷ dị của mình...
Mắt