Trong tiệc hôn lễ, Tịnh Hề có gặp qua Tịch lão tiên sinh và Tịch phu nhân. So với lần đầu gặp mặt, bọn họ có vẻ già đi nhiều.
Không trách được, thời gian là thứ tàn phá con người.
Buổi hôn lễ kết thúc hạnh phúc, vẹn toàn, không có trở ngại gì cả. Chú rể cùng cô dâu đi vào động phòng...
Có cái mông í!!!
Bọn họ chả động phòng mấy năm trước rồi à.
Tịch Mộ lái xe đưa Tịnh Hề trở về, cô gái ngủ gục trên ghế lái phụ. Tịch Mộ sợ cô bị lạnh liền hạ nhiệt độ điều hoà xuống, hắn cởi áo vest ra, chùm lên người cô. Thiếu nữ dường như cảm thấy ấm áp, lấy cả áo đắp hết lên người, chân cô co lên.
Tịnh Hề bên ngoài nhắm mắt nhưng bên trong lại giao lưu với chuột nhỏ.
\[ Kí chủ ơi...\]
Cái giề?
\[...\] Gì mà cục súc thế?
Ta đang ngủ, ngươi nói gì thì nói đi.
\[ Thời gian của ngài ở thế giới này không còn nhiều đâu.\]
Ý ngươi là ta sắp chết ư?
\[ Đúng vậy nha kí chủ. Trong kịch bản "Cố Tịnh Hề" chỉ có thể sống đến năm mười bảy tuổi rồi đi lĩnh cơm hộp luôn. Để cho thế giới cân bằng thì ngài cũng phải chết theo.\]
Ừ, bao giờ chuẩn bị chết?
\[...\] Kí chủ thật bình thản quá đi.
\[ Ngài thu thập nốt điểm công đức đi đã rồi chúng ta đi sang thế giới sau.\]
Tịnh Hề bắt đầu suy nghĩ, làm thế nào để lấy nốt độ hảo cảm từ Tịch Mộ bây giờ???
\[ Kí chủ à, ta có cách này...\]
Cách gì?
\[ Kí chủ, ngài hãy tỏ tình với nam phụ đại nhân đi. Đảm bảo thu được 100% điểm công đức luôn.\] Chuột nhỏ đâu có ngu, bao năm đọc sách của nó đều để tư vấn giúp kí chủ nha.
Ngươi bảo ta tặng hắn một tấm thư hồng kèm một bông hoa sao?
\[ Kí chủ, như thế không hợp lý đâu.\] Cô với nam phụ sống với nhau mấy năm rồi, tặng một bông hoa không hợp lí tí nào cả.
Thế là Tịnh Hề ngồi lắng nghe chuột nhỏ kể 101 phương thức tỏ tình của phái nữ. Cô cảm thấy...
Thật mẹ nó phiền toái.
Chả bằng ta nói bằng mồm cho rồi. Chỉ một câu là đủ.
Hỡi con chuột béo màu mè kia, nhìn bổn bảo bảo thể hiện đây.
\[...\] Kí chủ thân ái, nhiều khi cô còn màu mè hơn cả ta đó.
Tịnh Hề ngồi thẳng lên, nhìn người đàn ông đang lái xe bên cạnh, ánh đèn đường chiếu qua cửa xe, khiến gương mặt tuấn mỹ của hắn nhuộm thành bức tranh hai màu sáng tối. Tịch Mộ ôn nhu cười: "Ngủ tiếp đi, vẫn chưa đến nơi đâu."
Tịnh Hề tỏ vẻ "thâm tình" nhìn hắn, cô cười ngọt ngào: "Anh Mộ, em yêu anh."
Chuột nhỏ ngồi trong không gian xém chút thì sặc nước bọt.
\[???\] Kí chủ, đang lái xe trên đường cô bỗng tỏ tình người ta tai nạn thì sao giờ?
Tiếng bánh xe ma sát với mặt đường " kétttt" một tiếng. Do Tịch Mộ phanh xe gấp nên đầu Tịnh Hề tí nữa thì đập mạnh về phía trước. Cô chống đỡ thân thể rồi ngước lên nhìn hắn. Tịch Mộ dí mặt lại gần,