Tịch Mộ xốc Tịnh Hề lên tường, thân hình cao lớn của hắn chen vào giữa hai chân cô. Sắc mặt Tịnh Hề không tốt lắm bởi vì....
Cô cảm nhận được cái thứ to to nóng nóng kia đang chọc vào hạ thể.
Ma ma ơi! Ở đây có tên biến thái đang động tình này!!!
Chuột nhỏ, giờ ta cắn lưỡi tự sát được không?
Câu hỏi này của Tịnh Hề đương nhiên là chuột nhỏ không nghe thấy, nó rất thức thời mở ra tấm chắn che đi từ lâu rồi. Tuy chuột rất muốn xem nhưng kí chủ sẽ đập nát nó mất.
Bổn chuột đang ở trong thư viện đọc sách, yêu cầu chớ làm phiền.
"..."
Tịnh Hề định há mồm nói gì đó, Tịch Mộ liền nhân cơ hội luồn lưỡi vào trong, những gì Tịnh Hề muốn nói đều bị chặn lại: "Ưm...ưm..."
Tịnh Hề nhắm tịt mắt lại, trong lòng nhủ thầm...
Không thể phá hư nhiệm vụ!
Không thể phá hư nhiệm vụ!
Không thể phá hư nhiệm vụ!
Đây không phải thân thể thực của cô, lăn giường với Tịch Mộ một lần cũng chả sao đâu nhể?
Đúng đúng đúng, ta muốn thử cảm giác này.
Cố gắng tự tẩy não cho bản thân xong, hai chân Tịnh Hề vắt lên eo của người đàn ông, tay ôm cổ hắn, cơ thể mềm mại của cô dán chặt lên cơ thể nóng rực của Tịch Mộ, cuồng nhiệt hôn lại.
Tịch Mộ nhanh tay cởi bộ váy trên người Tịnh Hề ra, thấy cởi mãi không được, hắn liền thô bạo xé rách luôn. Bộ váy trắng rách tả tơi nằm chỏng chơ trên sàn nhà lạnh lẽo.
Tịnh Hề"..." Tự dưng ta thấy sợ rồi.
Tịch Mộ ôm Tịnh Hề đi nhanh về phía phòng ngủ, hắn đặt cô lên giường, thân hình rắn chắc đè lên. Cảm nhận bộ ngực mềm của cô cạ vào lồng ngực khiến hắn tê hết người.Tịch Mộ cởi hết quần áo ra. Tịnh Hề nằm trên giường nhìn người đàn ông ném đủ mọi thứ xuống, từ cà vạt, áo sơ mi, quần âu và cuối cùng là quần nhỏ đang phồng lên. Thân hình Tịch Mộ siêu siêu đẹp, làn da màu mật, cơ bụng tám múi săn chắc, tuyến nhân ngư gợi cảm nhưng khi nhìn vào thứ đồ chơi khổng lồ dưới thân hắn khiến cô run rẩy một phen...
Oa oa oa, ta muốn quay đầu ngay lập tức.
Tịnh Hề nhìn cái đồ đang dựng lên kia, nuốt nước bọt lùi lại đến góc giường, giọng điệu thương lượng nói với Tịch Mộ: "Anh Mộ ơi, hay..hay là anh..anh đợi em lớn hoàn toàn đi đã ạ..."
Tưởng tượng cái thứ to lớn kia nhét vào cơ thể cô...
Hu hu hu...
Ta từ chối!!! Khóc mất thôi.
Tịch Mộ hưng phấn nở nụ cười, tay hắn vuốt nhẹ thứ đồ chơi dưới thân kia, dâm dật nói: "Bé con, em nhìn thấy nó rồi thì phải chịu trách nhiệm chứ. Nó rất hân hạnh được phục vụ em đó."
Tịch Mộ nói xong liền vươn tay ra tóm lấy đôi chân thon dài của cô, kéo cô lại gần mình. Bàn tay thô to của hắn vuốt từ chiếc eo mềm mại xuống, cởi quần lót của cô ném sang một bên. Tịnh Hề cảm thấy thân dưới lạnh hẳn đi. Cô trợn trừng mắt nhìn một ngón tay của người đàn ông dần dần chui vào...
A a a!!!!!
Tịnh Hề tóm lấy bàn tay hư hỏng của Tịch Mộ, cô gấp gáp nói: "Đừng....đừng có cho nó vào mà."
Tịch Mộ không thèm quan tâm, hắn hôn môi trấn an cô, bàn tay cắm thẳng một cái. Tịnh Hề thấy có dị vật chui vào, chân vô thức khép lại song bị thân hình cao lớn của Tịch Mộ đè mở ra.
Ánh mắt Tịch Mộ tràn ngập tia máu, cảm nhận thứ mềm mại ẩm ướt của cô co bóp ngón tay hắn...
Thật khiến người ta phát điên mà!!!
Nghĩ đến một lúc nữa phân thân của mình được chui vào đó, máu trong người hắn sôi hết cả lên. Trên mặt lại hiện lên nụ cười biến thái, hắn lại nhét thêm một ngón tay nữa vào, gẩy gẩy nhẹ thịt mềm trong đó.
Tịnh Hề run hết cả chân, lưng cô cong lại, cô khó khăn nói: "Anh bỏ tay...bỏ ra đi mà..." Tịch Mộ lui khỏi mặt cô, hắn liếm liếm cổ cô, cắn mấy nhát, hài lòng nhìn chỗ đó hiện ra mấy vệt đỏ.
Tịnh Hề chỉ có thể trơ mắt nhìn Tịch Mộ cởi áo lót của cô vứt sang một bên. Hắn rút tay ra khỏi người cô, cười như một tên bị thiểu năng vậy. Hai ngón tay đẫm nước được hắn