\[ Ting! Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ nhánh số 1.\]
Tịnh Hề nằm ườn trên giường, chăm chú nhìn khung chữ sáng chói trước mắt. Chuột nhỏ hiện thân trên không trung, nó có chút lo lắng hỏi: \[ Kí chủ, ngài để khiến cho Đường Khả mơ như vậy sẽ xảy ra chuyện đó. Nhỡ đâu cô ấy làm hại đến nữ chính đại nhân thì nhiệm vụ của ngài hỏng mất.\]
Lo gì, không phải đã báo hoàn thành à? Tính lật lọng chắc?
\[....\] Không phải nha, kí chủ! Ta đang lo cho cô thật mà!!!! Việc cô cho khách hàng nhìn thấy cuộc đời gốc của họ giống như cấp cho họ bàn tay vàng trọng sinh vậy. Nó có thể ảnh hưởng đến độ cân bằng của tiểu thế giới.
Tịnh Hề không lo lắng thật. Ta mà làm việc thì phải tuân theo bốn chữ "Đạo đức nghề nghiệp" chứ.
Ngươi thấy ta giống phường lừa đảo chứ gì?
\[...\] Chuột nhỏ rất ủy khuất, thân hình tròn tròn khẽ run run. Nó cũng chỉ lo lắng cho cô thôi mà.
Tịnh Hề lúc này mới giải thích.
Trong tư liệu ghi thì lí do về sau mà Đường Khả bị cưỡng bức là do lòng ghen ghét. Cô ấy ghen với Như Mạt có được tấm chân tình của Trần Tích. Sau đó cô ấy tìm cách ngầm hãm hại Như Mạt nhưng vòng hào quang của nữ chính quá sáng, đè bẹp mọi âm mưu dương mưu của Đường Khả. Nam chính thấy người phụ nữ của hắn bị bắt nạt, liền ra mặt sai người xử lí Đường Khả.
Để đề phòng chị gái nhỏ lại muốn lao đầu vào chỗ chết, ta chỉ truyền vào não cô ấy quá trình yêu thầm tên trúc mã kia và kết cục bị cưỡng hiếp thôi.
Như vậy, cô ấy sẽ hiểu thành vì yêu Trần Tích mới phải nhận nỗi đau như vậy.
\[ Nếu cô ấy không tin thì sao?\]
Cô ấy không thể không tin! Giấc mơ ta tạo ra đó vô cùng chân thật.
Ta vô cùng tự tin với kĩ năng của mình!!
Nhiệm vụ về khách hàng đầu tiên đã hoàn thành, Tịnh Hề cấm tấm danh thiếp lên, lấy bật lửa ra, đốt cháy....
Tro lửa đã tàn, kí ức cũng dần phai.....
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Hai năm sau.
Tiểu Hề của chúng ta đã mười hai tuổi. Trong hai năm này, ngoại trừ xử lí thêm hai nhiệm vụ nhánh nữa thì chả có gì thú vị cả.
Nhân sinh lại một lần nữa trở nên nhàm chán.....
Hai nhiệm vụ nhánh kia đều rất đơn giản, chỉ là những nỗi khổ của con người. Xoay quanh hai chữ: tình và tiền.
Hai vị khách hàng này đều không liên quan đến tình tiết cốt truyện, không đáng nhắc tới.
Nam chính và nữ chính đã lăn giường. Bây giờ hai người đang duy trì mối quan hệ kim chủ \- tình nhân. Tịch Dương rất mê luyến cơ thể của Như Mạt. Hắn không ngừng tìm cơ hội bạch, bạch, bạch với nữ chính ở khắp mọi nơi, bất cứ khi nào. Ví dụ là hai người chơi \(\*\)xe chấn này, trong phòng ngủ ở \(\*\*\)Đế Uyển này hay là trong nhà phòng wc của khách sạn....