Tôn Khải, năm nay 27 tuổi.
Đây là một ông chú khá xui xẻo. Em trai của hắn, Tôn Mạch do đắc tội với Đại Long \- một băng nhóm xã hội đen nên bị đánh thương nặng, kết quả là cho đến bây giờ vẫn nằm trong bệnh viện làm người thực vật.
Mà người làm anh trai như hắn mang lòng báo thù vì em mình, gia nhập Đại Long, sống dưới vỏ bọc một tên lưu manh, phóng túng chờ ngày lật đổ nó.
Chỉ có điều.....
Băng nhóm Đại Long này đồng ý làm cuộc giao dịch với Du Y, bắt cóc Như Mạt và cưỡng bức cô ta.
Nữ chính bị bắt cóc ấy à, lúc này nam chính phải lên sàn chứ sao, không phải nam chính cũng là nam phụ.
Hai anh em Tịch gia cùng lúc lên sân khấu cứu nữ chính, hợp lực vì hồng nhan mà hủy diệt chúng sinh.
Băng Đại Long bị thế lực nam chính xử tử, Tôn Khải cũng đi lĩnh cơm hộp luôn.
Hầyyyyyyy.....
Khóc thay cho ông chú này, chưa kịp báo thù đã nhận kết cục như vậy.
Tịnh Hề mở điện thoại ra, nhìn vào đồng hồ. Bây giờ là bốn giờ chiều, cách khoảng thời gian nữ chính bị bắt còn 3 tiếng nữa.
Nhiệm vụ! Bổn bảo bảo tới đây!
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
" Tôn Khải! Hôm nay đại ca nhận được một mối làm ăn tốt lắm. Anh em chúng ta lại được sướng một phen. Chú ra ngoài mua một số thứ anh bảo. Tối nay chuẩn bị tinh thần chúng ta cùng hưởng." Gã đàn ông trung niên tay cầm điếu thuốc cười thô bỉ, bụng phệ của gã rung rung theo tiếng cười. Trông rất buồn nôn.
Gã nghĩ mình thật may mắn. Hai ngày trước, Du gia đại tiểu thư đặt cho gã một cuộc giao dịch.
Mà cuộc giao dịch này rất có hời.
Vừa được ngủ với gái đẹp lại vừa nhận được tiền.
Sao gã có thể từ chối chứ?
Gã sẽ không lo nghĩ nhiều, thế lực của Du gia trong thế giới ngầm rất mạnh. Có Du gia chống lưng cho, gã có thể yên tâm làm việc.
Trong phòng vang lên tiếng cười đầy khoái trá của đám đàn ông.
Nghĩ đến tối nay....
Là bọn họ thấy phê rồi.
Tôn Khả bước ra khỏi phòng, đi mua đồ.
Đang bước xuống cầu thang, tự dưng hắn dẫm phải...
Một tấm thẻ nhỏ....
Mới cầm lên, chưa kịp nhìn rõ, tràng cảnh xung quanh bỗng thay đổi.
Tiếng chuông gió leng keng....
" Chào mừng khách hàng đến với văn phòng giao dịch của thương nhân thời không." Giọng nói chất đầy vui vẻ, nhóc người máy cúi người với Tôn Khải, làm ra tư thế mời.
Tôn Khải:"...." Đây là đâu? Tôi là ai? Tại sao tôi lại ở đây?
Tôn Khải ngơ ngơ ngác ngác, hắn đang ở cầu thang, sau đó bay luôn tới đây à?
Gặp ma rồi!!!
Không! Hắn muốn sống tiếp! Thù còn chưa trả! Em trai hắn còn đang chờ hắn trở về mà!!!
A a a! Ai đó cứu tôi với!
" Chú Tôn, chú lại đây ngồi đi." Tôn Khải nhìn theo hướng tiếng nói phát ra, chỉ thấy có một bộ bàn ghế và một cô nhóc....
Siêu cute!!
Trời ơi!! Bé thỏ nhà ai đi lạc này!!
Tâm hồn thiếu nữ của Tôn Khải lập tức bùng nổ. \( ổng hài ghê :\)\)\)
Tịnh Hề đã hơn 12