Thời gian thấm thoát đưa thoi, đảo mắt một cái đã là ba năm sau...
Tịnh Hề ngồi trên thảm cỏ xanh mướt, hai cánh sải rộng ra. Nắng vàng rạng rỡ, tóc dài tung bay. Cả người cô bị lớp nắng dát lên, toả ra hào quang vạn trượng. Gương mặt xinh đẹp tràn đầy ý cười...
"Cho em này." Cẩm Tu bước tới, tay cậu cầm vài đoá hoa dại đưa cho Tịnh Hề, mong chờ nhìn cô.
"Cảm ơn anh nha." Tịnh Hề cười ngọt ngào, cô vươn tay nhận lấy.
Cẩm Tu biết rằng tiểu thiên sứ không thể đụng chạm với người khác được, cậu đã đeo sẵn găng tay ni lông vào rồi. Khoảnh khắc mà tay của em ấy lướt qua ngón tay cậu...
Tuy chỉ cách lớp ni lông nhưng xúc cảm thật khiến người ta lưu luyến...
Ước gì được sờ trực tiếp thì tốt rồi...
Cẩm Tu ngồi cùng cô. Hai người lặng yên ngắm trời ngắm mây. Mãi một lúc sau, Tịnh Hề mới mở miệng: "Anh có muốn rời khỏi đây không?"
Đã ba năm...
Người anh em, đã đến lúc cậu nên về với cội nguồn của mình...
Cẩm Tu nhìn cô, ánh sáng trong mắt đầy dịu dàng mềm mại: "Chỉ cần em ở đâu, anh sẽ ở đó."
Cậu chỉ muốn tiểu thiên sứ bên cạnh mình.
Cùng cô nói chuyện, cùng cô bầu bạn, cùng cô làm nhiều việc...
Thế là đủ rồi.
Tịnh Hề:"..." Cậu rất tốt nhưng ta rất tiếc!
Chúng ta không phải loại người chung một thế giới...
Nên sớm chào tạm biệt thôi.
Bổn bảo bảo không trâu bò tới mức có thể đánh đổ biên kịch đại nhân đâu.
"Chúng ta ra ngoài chơi đi." Tịnh Hề đưa ra đề nghị. Trong ba năm, độ hảo cảm của Cẩm Tu đã tăng lên thành 70%. Chỉ cần cố gắng thêm một chút nữa thôi...
Là nhiệm vụ hoàn thành.
Mai thằng nhóc này phải dời đi rồi.
Chi bằng đưa cậu ta đi chơi đâu đó.
Thu thập thêm một ít độ hảo cảm.
"Em muốn đi đâu?"
"Em muốn chúng ta đi chơi cả ngày hôm nay cơ."
"Chỉ cần em muốn." Cô muốn cái gì, cậu sẽ vì cô mà làm.
Tịnh Hề nhìn Cẩm Tu, trầm mặc suy nghĩ...
"Hãy là chúng ta đi ăn đi." Dăm ba cái trò chơi mạo hiểm, còn chẳng bằng đồ ăn vặt.
Ăn, ăn, ăn...
\[ Đúng vậy, kí chủ.\] Nó cũng được kí chủ cho ăn, ăn, ăn.
Xúc xích, thịt nướng, bánh ngọt,...v..v...
Tịnh Hề từ chối cậu chuột...
Đây là tiền của ta, ngươi ăn ít thôi.
Nếu ta tiêu tiền người khác thì sẽ cho ngươi ăn thật nhiều.
\[...\] Kí chủ, vòng quay trúng thưởng là ta mua cho cô!!!
Có nhiều tiền rồi là muốn qua cầu rút ván à?
\[ Kí chủ, thế là không công bằng với ta.\] Ta bất mãn rồi nha.
Cô nỡ lòng để một cục bông mềm mềm đáng thương là ta chịu cảnh chết đói à?
Tịnh Hề:"..." Được rồi.
Ngươi lăn vào không gian hệ thống mà ăn.
\[ Không thành vấn đề nha.\] Kí chủ đi bay với nam phụ. Nó sẽ chui vào không gian vừa ăn vừa xem phim cung đấu.
Tịnh Hề đứng dậy, cầm lấy tay của Cẩm Tu, cười ngọt