Tin tức đã đến tai của Trạch Hạo hắn đang ngồi trong khách sạn để tiếp tục chuẩn bị cho cuộc hợp cổ đông quan trọng, nhưng gương mặt của hắn tối sầm lại nhìn chăm chú vào màn hình điện thoại, bàn tay bóp chiếc điện thoại để nổi cả gân xanh lên, nhưng một cuộc gọi đến đã phá vỡ bầu không khí đó, nhìn dãy số trên màn hình điện thoại Trạch Hạo chán nản nhưng rồi hắn lại bắt máy, đầu dây bên kia là tiếng quở trách của ông Hàn.
" Con đang ở đâu đã xem tin tức chưa, ta đã nói sao khi thâu tóm được tập đoàn nhà họ Lý thì nhanh chóng đuổi cổ cô ta đi mà sao không nghe lời ta, nếu con cứ giải quyết mọi chuyện một cách ngu ngốc như thể thì ra sẽ ra tay làm cho mọi chuyện lắng xuống.
"
Trạch Hạo lạnh lùng trả lời.
" Ba định làm gì, cứ để mọi chuyện cho con giải quyết đừng xen vào chuyện của con.
"
Ông Hàn quát lớn qua điện thoại.
" Đợi con về giải quyết thì cơ nghiệp của nhà họ Hàn chẳng còn gì, ta sẽ tự giải quyết con cứ lo mọi chuyện bên đó ổn thoả đi.
"
Trạch Hạo vô cùng tức giận trước sự cố chấp của ba mình hắn ta ném chiếc điện thoại vào tường màn hình liền vỡ nát, Trạch Hạo gọi trợ lý đặt vé máy bay quay về nước ngay lập tức, nếu còn chậm trễ thì mọi chuyện sẽ bị hủy hoại trong tay ba của hắn, từ trước đến nay hắn vẫn như là một con rối trong tay ông ấy, mặc dù đã có được sự thành công và cơ nghiệp riêng vững chắc nhưng Trạch Hạo vẫn không thể nào thoát khỏi sự kiểm soát của ba mình, ông ta quả là một con người độc tài đến đáng sợ sẵn sàng ra tay với những người dám ngán đường ông ta.
Trợ lý của Trạch Hạo vội vàng thu dọn hành lý để cùng hắn quay về nước.
Cùng lúc đó một chiếc xe màu đen cao cấp đang lao nhanh đến dinh thự của Trạch Hạo, Quân Dao cảm giác sắp có chuyện chẳng lành xảy đến với mình cô đang ngồi trong phòng hành lý đã chuẩn bị sẵn sàng, cô đang cầm cọ trang điểm cẩn thận trang điểm lên gương mặt đã lâu cô không được nhìn thấy, Quân Dao lấy son đặt lên môi cô cẩn thận tô lên, cô nhìn lại mình trong gương trên môi là một nụ cười mãn nguyện cuối cùng mọi chuyện cũng đã kết thúc.
Chiếc xe của ông Hàn đã đến dinh thự của Trạch Hạo, hai vợ chồng họ bước xuống xe với một thần thái sang trọng, người hầu trong căn nhà vội vàng kính cẩn chào đón.
Họ đi vào sofa ở phòng khách rồi ngồi xuống, từ khi hắn bước ra ngoài ở riêng tự mình thành lập công ty, ông Hàn chưa một lần đặt chân đến đây, chỉ có mẹ của hắn thường xuyên qua lại để thăm hỏi, kể cả Trạch Đông cũng không thể nào chịu nổi tính khí độc tài của ông ta nên cũng rời khỏi nhà chính đi theo sự nghiệp riêng của mình.
Ông Hàn đưa mắt nhìn xung quanh căn nhà rồi lên tiếng ra lệnh cho