Chiếc xe chở Quân Dao liền bẻ lái sang hướng khác, cô nhìn ra cửa kính con đường này vô cùng vắng vẻ nói đúng hơn là không một bóng người, Quân Dao tò mò hỏi.
" Anh đang đi đường nào vậy?"
Người tài xế không trả lời trên gương mặt của anh ta đầy sự nguy hiểm, Quân Dao bắt đầu sợ hãi cô nhìn ra bên ngoài, cuối cùng ông ta lại muốn trừ khử cô, tất cả bọn họ đã không còn tính người Quân Dao đau đớn lắc đầu nói.
" Cuối cùng mình cũng chỉ đi được đến bước đường này.
"
Bỗng nhiên có một chiếc xe chắn ngang đường, một người phụ nữ mang kính đen ăn mặc kính đáo bước xuống xe, Quân Dao nhìn qua đã biết đó là Mỹ Kim, cô ta đi đến người tài xế bước ra Quân Dao cũng nhân cơ hội đó bước xuống xe, cô nghe Mỹ Kim nói với người tài xế.
" Anh chỉ cần về nói với bọn họ là đã trừ khử cô ta đây là số tiền công của anh hãy giữ kính miệng.
"
Người tài xế gật đầu nói.
" Tôi biết rồi thưa cô.
"
Quân Dao đang không hiểu chuyện gì xảy ra cô nhìn Mỹ Kim đầy hoài nghi.
" Chuyện này là sao?"
Cô ta đi đến kéo Quân Dao vào xe kể hết toàn bộ mọi chuyện cho cô nghe, sau khi nghe lén được đoạn đối thoại của hai vợ chồng ông Hàn, Mỹ Kim biết bọn họ sẽ không buông tha cho Quân Dao, nên đã lên kế hoạch để giúp cho cô, Mỹ Kim nói với Quân Dao.
" Sau này cô hãy sống thật tốt hãy làm lại cuộc đời tôi chỉ có thể giúp cô đến đây thôi.
"
Mỹ Kim đưa cho Quân Dao một bao thư trong đó là một khoảng tiền cho cô trang trải, Quân Dao bỗng nhiên rơi nước mắt cô nghẹn ngào nói.
" Tôi cám ơn cô, nếu như hôm nay không có cô chắc chắn tôi đã bỏ mạng.
"
Mỹ Kim thở dài nói.
" Được rồi, tôi cũng là phụ nữ nên cũng hiểu cảm giác của cô đừng mang ơn gì cả, tôi cũng chỉ muốn cô rời khỏi anh Hạo mà thôi.
"
Quân Dao thừa biết dã tâm của cô ta, nhưng mạng sống của cô ngày hôm nay cũng là do Mỹ Kim cứu nên cô sẽ không oán trách gì cả, Quân Dao gật đầu nói.
" Được tôi sẽ không làm phiền cuộc sống của các người nữa tôi sẽ biến mất khỏi tầm mắt của anh ta.
"
Kết thúc cuộc nói chuyện Quân Dao và Mỹ Kim rẽ hai hướng khác nhau, cô ta sẽ là người thay thế Quân Dao ở cạnh Trạch Hạo cho những ngày tháng sau này, còn Quân Dao sẽ viết tiếp một cuộc đời mới cho mình.
Trạch Hạo vừa xuống máy bay đã vội vàng lái xe quay về nhà, nhưng trạng thái lúc này của hắn vô cùng lo lắng trong đôi mắt là sự phiền não vô tận, cuối cùng Trạch Hạo cũng đã chậm lại một bước hắn đã không về kịp lúc để ngăn chặn sự độc ác nhẫn tâm của ba mình.
Cổng dinh thự mở ra xe của Trạch Hạo đi vào trong hắn vội vàng bước vào nhà nhìn xung quanh rồi quay sang hỏi một người hầu với thái độ như muốn giết người.
" Quân Dao đâu?"
Người hầu đó run rẩy nói với hắn.
" Cô ấy đã được ông chủ cho người đưa đi.
"
Trạch Hạo nghe xong gương mặt liền biến sắc hắn vội vàng đi lên phòng của Quân Dao mọi thứ điều trống rỗng quần áo của cô cũng biến mất lúc này hắn mới cảm giác được mức nghiêm trọng của vấn đề, Trạch Hạo điên cuồng chạy xuống nhà lái xe