Đường Hoa Linh tự thú xong thì mọi chuyện cũng coi như là đã được giải quyết.
Tất cả các chuyện sau đó cũng diễn ra một cách nhanh chóng.
Hạ Thần được trả lại sự tự do còn Đường Hoa Linh thì bị đưa ra mức án phạt ba năm tù giam vì hành vi vu khống người khác.
Nhưng cô ta có hành động tự thú nên đã giảm từ năm năm tù còn ba năm.
Một tiếng nữa trôi qua, tất cả các thủ tục cũng đã hoàn thành xong.
Hiện giờ Hạ Thần đang đi cùng gia đình của mình để trở về biệt thự Hạ gia.
Có thể nói kể từ khi Đường Hoa Linh tự thú đến tận bây giờ Hạ Băng vẫn chưa tin đây là sự thật.
Cô biết Đường Hoa Linh là nhân tình của Lạc Tử An, biết cô ta cũng có ác ý đối với mình.
Nhưng lại không nghĩ rằng đến mức hận cô như vậy.
Dám làm ra chuyện lớn, ảnh hưởng rất nhiều đến thanh danh của Hạ gia.
Hàn Nguyệt vẫn luôn đi bên cạnh Hạ Thần.
Bà nắm lấy bàn tay của chồng để lấy lại bình tĩnh.
Hiện giờ tay bà vẫn hơi run vì chưa thể hoàn hồn lại ngay.
Hàn Nguyệt vẫn cảm thấy mọi chuyện dường như chỉ là một giấc mơ.
Nó diễn ra quá nhanh, đến khi bà kịp hiểu ra vấn đề thì Hạ Thần đã thành công được minh oan.
Mọi việc lại quay về với quỹ đạo vốn có của nó.
Lạc Tử An vẫn luôn đi bên cạnh Hạ Băng, ánh mắt anh nhìn cô mang nhiều phần ôn nhu..Ít nhất anh cũng đã bù đắp được một phần nhỏ cho Hạ Băng..
Cả gia đình bốn người cùng nhau rời khỏi tòa án để về nhà.
Ban đầu Hạ Thần muốn Hạ Băng và Lạc Tử An cùng về biệt thự của Hạ gia để ăn bữa cơm gia đình nhưng Hạ Băng lại khéo léo từ chối.
Cô không muốn trong bữa cơm ba mẹ lại phát hiện ra điều bất thường giữa hai người..
Hạ Thần thấy con gái cũng đã nói có việc cần đi nên đành thở dài để cho cô cùng Lạc Tử An ra về.
Dù sao thì không có dịp này thì đành chờ dịp khác vậy.
Sau khi chào tạm biệt ba mẹ, Hạ Băng ngồi lên ghế lái và bắt đầu lái xe về.
Lần này cô không hỏi Lạc Tử An là anh sẽ lái hay cô lái nữa.
Dù gì Hạ Băng thấy cũng chả quan trọng lắm.
Hạ Băng lái xe một lúc lâu thì cũng về đến nhà.
Vừa về đến nhà cô đã bước vào phòng mình và đóng cửa lại.
Lạc Tử An nhìn Hạ Băng vẫn là thái độ trốn tránh anh như vậy thì không khỏi phiền não trong lòng.
Đến bao giờ thì tình cảnh này mới chấm dứt..
Lạc Tử An thở dài một hơi rồi cũng đi lên phòng mình.
Trưa nay anh cũng không có ý định ăn cơm.
..
Hạ Băng vừa bước vào phòng liền không nhanh không chậm trút bỏ đi lớp vỏ bọc mạnh mẽ bên ngoài.
Trước hết cô thay một bộ đồ thoải mái rồi bắt đầu ngồi trên giường suy nghĩ.
Thật không thể ngờ là mọi chuyện lại tốt đẹp như vậy.
Ba cô thật sự đã được giải oan vào giây phút cuối cùng.
Chỉ có điều là Đường Hoa Linh...!cô ta đúng là không biết lượng sức mình.
Dám động đến cả Hạ gia..
Hạ Băng còn đang mải mê suy nghĩ thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại quen thuộc vang lên.
Đó là kiểu chuông mà Hạ Băng đặt riêng cho Diệp Tâm Bách từ thời còn học cấp ba.
Từ đó đến bây giờ cô vẫn chưa có ý định đổi nhạc chuông khác.
Vậy nên bây giờ