Đỗ Nhược Vi dù bị mỉa mai tới mức như vậy cô vẫn giữ im lặng, hơn nữa, thời điểm này cô hoàn toàn chẳng đủ sức để đối chọi với người đàn ông đằng kia, cũng tức là chồng mình, Quách Thừa Nhân.
Hai mắt cô nàng nhắm nghiền, từng dòng lệ mang theo trăm ngàn nỗi đau tuôn rơi khiến gương mặt xinh đẹp ướt đẫm.
Bàn tay yếu ớt run rẩy siết chặt lấy ga giường, cố gắng cắn chặt môi không cho phép bản thân bật khóc thành tiếng, cô muốn giữ lại chút tự tôn cuối cùng.
Lông mày nhíu chặt, Quách Thừa Nhân nheo mắt, khoanh tay trước ngực, dường như hắn ta vô cùng khó chịu trước thái độ lẫn phản ứng từ Đỗ Nhược Vi.
Hừ lạnh một tiếng, trong lòng hắn thầm nghiến răng nghiến lợi, thật sự muốn xông lên kéo xệch đối phương dậy, lột bỏ toàn bộ lớp mặt nạ Đỗ Nhược Vi đang che giấu dưới dáng vẻ giả bộ tội nghiệp đáng thương kia.
Quách Thừa Nhân thật sự vô cùng ngứa mắt, nhất là những lần nhìn thấy Đỗ Nhược Vi bày ra bộ dạng uất ức như thể chịu thiệt thòi lắm vậy, với hắn thì dù cô có đau đến tột cùng thì vẫn hóa hư vô, biến thành bộ dạng giả vờ mà thôi.
Mà Quách Thừa Nhân đặc biệt ghét cay ghét đắng những thể loại như vậy, hắn càng nhìn càng cảm thấy bẩn mắt.
Tức tối xoay người, trước khi rời khỏi, người đàn ông cay nghiệt buông ra từng lời: “Đỗ Nhược Vi, nhớ uống thuốc tránh thai vào, cô chẳng đủ tư cách mang thai con tôi đâu.
Lần sau nếu phục vụ tốt hơn, khiến tôi sảng khoái thì nhất định số tiền sẽ tăng lên.” Thanh âm chứa đựng muôn ngàn châm chọc, mỉa mai.
Rầm một tiếng.
Cánh cửa đập mạnh vào tường đóng sầm lại.
Và đó chính là biểu hiện cho việc Quách Thừa Nhân rời khỏi căn phòng bị bao trùm bởi một màu đen kịt sâu thẳm, cô độc, vắng lặng.
Giữa nơi ấy, thân thể chứa đựng đầy những vết xanh tím chằng chịt nằm trên giường liên tục run rẩy thoắt ẩn thoắt hiện, dần dần bị bóng tối nuốt chửng.
Mãi một lúc, âm thanh nức nở len lỏi trong không gian phá tan sự yên lặng phủ kín khắp mọi ngóc ngách.
Tiếng khóc xé lòng khiến cho người nghe xót thương vô bờ.
Đỗ Nhược Vi vươn tay cầm lấy tấm thẻ, sự nhục nhã lẫn tủi hờn đan xen lấy nhau, mãnh liệt cắn xé lấy trái tim chằng chịt vết thương đang yếu ớt đập từng nhịp nơi lồng ngực người con gái.
Sau khi đưa tiền tới Đỗ phu nhân, bà ta mới chịu buông tha cho Đỗ Nhược Vi một thời gian yên ổn, con gái tạm thời được an toàn.
Nhưng mọi chuyện về sau đúng như những gì cô dự đoán trước, đòi được tiền từ chỗ Đỗ Nhược Vi một lần thì nhất định có rất nhiều lần khác.
Cứ thế trôi qua một khoảng thời gian, Đỗ phu nhân tiêu sạch sành sanh tiền thì ngay lập tức tìm tới Đỗ Nhược Vi, bắt đứa con gái bản thân sinh ra đưa thêm cho mình.
Chẳng những trục lợi về riêng bản thân, Đỗ phu nhân còn vì đứa con trai phá gia chi tử, ăn chơi đến mức tiền trong nhà họ Đỗ gần như bị anh ta hủy hoại hết, tuy nhiên, trong mắt hai vợ chồng đó, đứa con trai này vẫn vô cùng đáng quý, vì để anh ta sống trong sung sướng mà liên tục bóc lột Đỗ Nhược Vi suốt nhiều năm liền.
Chỉ cần cô không chịu thỏa mãn yêu cầu bọn họ đưa ra thì kiểu gì cũng có chuyện.
Hết dùng Quách Vị An đe dọa thì dở trò miệt thị, thậm chí còn muốn tới tìm Quách Thừa Nhân đòi.
Cô mệt mỏi đến mức chân tay rã rời nhưng những người đó chưa lần nào để tâm tới, mặc Đỗ Nhược Vi kiệt sức ra ngoài vừa làm việc vừa lo cho đứa con gái từng li từng tí.
Nhiều lần cô ngất ra vì sức khỏe yếu ớt.
Bị dồn vào đường cùng, Đỗ Nhược Vi đành phải nhờ tới sự giúp đỡ từ Quách Thừa Nhân.
Và lần nào cũng vậy, đối phương liền đem thể xác cô ra dày vò suốt mấy tiếng đồng hồ, làm hai chân Đỗ Nhược Vi tê cứng, run rẩy đến mức khó lòng đứng vững được.
Những lời sỉ nhục càng tăng lên, nhất là mỗi lần khi cô cùng Quách Thừa Nhân xảy ra quan hệ xác thịt, hết khinh bỉ thì lại dùng từng câu nói độc ác đâm nát trái tim cô ra.
Chưa hết, mỗi lần ở cùng với Đỗ Nhược Vi, hắn ta đều đem cô coi thành Thiệu Ninh Thuần,