Hoắc Dương Thanh ở thời điểm gặp mặt Viên Tinh Châu đã từng nói qua, lúc trước Viên Diệp kết hôn, y liền thoát fan.
Lần cập nhật cuối cùng của y là thả like cho bài đăng weibo thoát fan của một người khác, Viên Tinh Châu vẫn chưa bao giờ dám xem những bài fan mình tuyên bố thoát fan, hiện giờ đã nhiều năm trôi qua, rốt cuộc gom đủ dũng khí để mở ra đọc.
Bài đăng Weibo kia lại rất ôn hòa, blogger chỉ là tỏ vẻ thật đáng tiếc, ở trong lòng cô, Tinh Châu là một vị ca sĩ chăm chỉ nỗ lực lại rất có thiên phú, thực lực của cậu hẳn là nên được càng nhiều người nhìn đến. Nhóm ST đối với Viên Tinh Châu cũng không hữu hảo, lần này nhóm nhạc tan rã, mọi người trong fandom Chúc đều đang mong chờ cậu tân sinh, trở lại càng lợi hại hơn, hy vọng cậu có thể mượn cơ hội này mà thoát khỏi chốn lao tù.
Nhưng thật đáng tiếc, vị này thế mà lại lựa chọn kết hôn. Đối với idol mà nói, kết hôn tương đương với việc từ bỏ làm thần tượng, cảm giác về sự tồn tại của cậu vốn dĩ đã yếu hơn nhiều so với những người khác, về sau không có fan thì còn tiếp tục đi về phía trước như thế nào?
Trừ phi cậu đã tính toán từ bỏ. Nếu đã là như vậy, cô ngoài việc chúc phúc cho cuộc hôn nhân của vị này, chỉ có thể đau lòng cho tình cảm của chính mình trao gửi nhầm người suốt mấy năm nay.
Viên Tinh Châu 19 tuổi tham gia cuộc thi tuyển chọn tài năng để được ra mắt, thi đấu một năm, lúc sau bị đóng băng hoạt động hai năm, gia nhập ST tham gia hoạt động của nhóm trong hai năm, bất tri bất giác, thời gian 5 năm đã qua đi.
Cậu chẳng làm nên trò trống gì, các fan chỉ nhận về nỗi thất vọng.
Muốn nói không có cảm giác nuối tiếc hay tội lỗi gì là không có khả năng.
"Năm đó tôi rất thích sân khấu, đặc biệt là vào buổi biểu diễn đầu tiên trước công chúng, biểu diễn xong định khom lưng đàng hoàng cảm ơn khán giả, nhưng lại bị người đuổi xuống. Lòng tôi rất khó chịu, hệt như bị chứng cưỡng bách, chờ đến sau khi mọi người tan cuộc, tôi lại một lần nữa trở về, đối mặt với những hàng ghế trống trơn mà khom lưng chào bế mạc."
Viên Tinh Châu ngồi ở trên ghế của chính mình, trong tay cầm bình giữ ấm, nhoẻn cười với Hoắc Dương Thanh, "Lúc ấy kết hôn là có chút đột ngột...... Nhưng thực ra lúc ấy, tôi cũng là không còn đủ tự tin. Tôi đã 24 tuổi, đương một nồi thịt kho cũ rích*, cậu nói tôi còn có thể nổi tiếng sao? Cho nên tôi liền...... thôi vậy, làm cái khác."
*hình ảnh này có thể liên hệ với cụm từ "tiểu tiên nhục/tiểu thịt tươi", chỉ các idol trẻ.
Diệp Hoài ngày hôm qua sau khi gặp mặt fan liền trở về nhà, Viên Tinh Châu rốt cuộc cũng có phút giây thanh tĩnh, nghĩ thầm có thể ở trên giường của chính mình đánh một giấc no say. Kết quả người tính không bằng trời tính, ngay đêm hôm ấy, cậu lại bắt đầu phải sinh hoạt theo kiểu không giống người, đảo lộn đêm thành ngày, ngày thành đêm.
Các diễn viên của đoàn phim lần lượt đóng máy, điều phối viên bận đến sứt đầu mẻ trán, sắp xếp lịch diễn tập một hồi rối tinh rối mù.
Viên Tinh Châu vừa tự mình an ủi, dù sao suất diễn còn lại của cậu cũng không nhiều lắm, vừa nửa chết nửa sống mà nốc cà phê đen nhằm nỗ lực duy trì tinh thần tỉnh táo.
Hoắc Dương Thanh đêm nay đóng máy, trong lúc đợi đến lượt diễn tìm cậu tán gẫu, bằng một cách nào đó lại nhắc đến chuyện lùm xùm năm đó thoát fan.
Trong lòng Viên Tinh Châu vẫn còn cảm giác tội lỗi.
Hoắc Dương Thanh lại nói: "Cây cỏ dời chỗ thì chết, người dời chỗ thì sống, anh bây giờ chẳng phải so với hồi đó khá hơn nhiều rồi sao? Tôi nếu là fan sự nghiệp của anh, quả thực sung sướng muốn chết."
Viên Tinh Châu tươi cười, trong lòng âm thầm thở ra một hơi.
"Mỗi tội hồi đó làm fan của anh rất là ức chế." Hoắc Dương Thanh nghĩ trăm lần cũng không ra, "Anh nói xem, anh hát đến là dễ nghe, nhảy cũng đẹp, làm sao mà lại không nổi tiếng cơ chứ? Nếu nói anh so không lại Diệp Hoài còn tạm chấp nhận, người này trời sinh có khuôn mặt minh tinh. Nhưng mấy kẻ như Nguyên Trừng kia thì biết làm cái gì? Vừa không biết viết nhạc cũng không biết chơi nhạc cụ, còn cả ngày bày vẽ cái gì mà hình tượng thiên tài, quả thật ghê tởm chết tôi."
Hoắc Dương Thanh nói đến đây dừng một chút, đột nhiên nhìn về phía Viên Tinh Châu: "Nghe nói Nguyên Trừng mấy ngày nữa phát hành ca khúc, đang yên đang lành lại muốn thao tác bẩn kéo anh xuống nước cho mà coi, anh phải chuẩn bị sẵn sàng."
Viên Tinh Châu sau khi nhóm nhạc tan rã, cho rằng phải phủi sạch quan hệ với mấy người kia, ai ngờ lại không phải thế.
Khi bộ phim cậu tham gia diễn xuất được công chiếu, chỉ cần nhân vật của cậu có đề tài, fan của Nguyên Trừng liền mang đề tài ra bán đa cấp, miệng lưỡi dẻo quẹo nói lúc còn ở trong nhóm hai người là bạn tốt, Nguyên Trừng thường xuyên trợ giúp Viên Tinh Châu, quả nhiên người ưu tú đều thích chơi chung với nhau.
Khi CP của cậu và Diệp Hoài thành đề tài nóng sốt, fan của Nguyên Trừng lập tức lại cắt ghép video, nói Nguyên Trừng quá vất vả rồi, đã không phải ít lần lo yểm trợ giúp hai người này che giấu.
Viên Tinh Châu ghê tởm đến chịu không nổi, có một lần trong lúc phỏng vấn nói bóng gió làm sáng tỏ, kết quả liền bị fan Nguyên Trừng thảo phạt, nói cậu là bạch nhãn lang*, vong ân phụ nghĩa.
*bạch nhãn lang = sói mắt trắng, chỉ loại người không có nhân tính, tâm địa hung tàn, vô ơn.
Hiện tại fan Nguyên Trừng động một chút là xâu xé Viên Tinh Châu đã là thái độ bình thường, lần trước phát sóng trực tiếp còn cấu véo một phen.
Viên Tinh Châu đối với những việc này cũng chẳng có cách nào.
"Bảo tôi nói, anh để cho hắn ta buộc chặt như vậy, còn không bằng vùng lên bật lại một phen cho đã cái mình." Hoắc Dương Thanh bắt chéo chân, nói giọng chỉ bảo, "Tụi tôi chửi thuê không quá thú vị, chỉ trốn ở sau bàn phím ném đá giấu tay, chi bằng anh tự mình xông pha trận mạc, cũng thử noi gương mấy cô diva Âu Mỹ xem sao."
Viên Tinh Châu thật ra rất muốn tự mình tham chiến giải tỏa nỗi lòng một phen, nhưng cũng chỉ dám nghĩ thế thôi. Cậu ngay cả lúc đối mặt với Lý Ngộ cũng khuyết thiếu dũng khí phản kháng, oán ngược một câu hối hận nửa ngày, lấy đâu ra can đảm đi mạt sát người ta*?
*đoạn này mình dùng khá nhiều từ để thay thế nguyên văn "ti bức" (撕逼) có nghĩa là catfight, thường là những cuộc cãi vã giữa phụ nữ với nhau, mạt sát, chê bôi, bới móc khuyết điểm của nhau.
Viên Tinh Châu hiện tại nhớ tới câu nói sặc mùi oán giận mình với Lý Ngộ hôm nọ cũng đã vô cùng hối hận, trong khoảng thời gian này Lý Ngộ chẳng đề cập gì đến chuyện cậu có kịch bản mới, vai nam chính đã nói qua trước đó cũng không có kế hoạch gì tiếp theo?
Viên Tinh Châu chẳng thu được bất kỳ tin tức gì, không khỏi có chút hốt hoảng.
Cậu ở nơi này canh cánh trong lòng, một tuần sau, suất diễn của cậu đóng máy, Lý Ngộ liền gọi điện thoại tới.
Viên Tinh Châu đang lái xe, mang theo hoa cùng bao lì xì chúc mừng đóng máy về nhà, lúc nhận được điện thoại hít sâu một hơi, thầm nghĩ mình nhất định phải tỏ thái độ thật tốt.
Lý Ngộ lại đang nói về chuyện Diệp Hoài.
"Mấy ngày nay Diệp Hoài thế mà đã ký được mấy hợp đồng đại ngôn hàng tiêu dùng nhanh. Tư liệu đều chụp xong cả rồi." Lý Ngộ than thở nói, "Người với người quả thật là không thể so. Người khác nỗ lực nửa đời, không bằng cậu ta dựa vào mỗi khuôn mặt."
Nhắc mới nhớ, Diệp Hoài sau khi ra mắt chỉ hoạt động ở trong nhóm hai năm mà thôi, mấy năm nay hắn ở nước ngoài cũng không lộ diện, gần như tương đương với giải nghệ. Ai có thể nghĩ được người vừa về tới, liền có thương nhân đuổi theo đưa tiền. So sánh như vậy, Viên Tinh Châu cùng với hắn quả thực là hai thái cực, người trước lúc ở trong nhóm nỗ lực cỡ nào cũng không nổi, người sau chẳng cần làm gì đã có người nâng đỡ.
Viên Tinh Châu lại sớm quen rồi, có sao nói vậy: "Thật ra mỗi lần nhìn anh ấy, em đều cảm thấy khí tràng của ảnh và người khác hoàn toàn không thể đánh đồng, kiểu tự mình mang hào quang."
"Lời này ước chừng cũng không sai. Cậu ta vốn dĩ sinh ra trong một gia đình kinh doanh đá quý, mới chào đời đã gặp qua biết bao nhiêu là danh nhân rồi." Lý Ngộ thở dài, "Cho nên lúc hắn nói không đồng ý chuyện cậu và Hoắc Dương Thanh xào CP, tôi cũng không biết phải nói gì......"
CP Thanh Châu sau khi lên sóng ngày hôm đó liền không có động tĩnh gì, Viên Tinh Châu cho rằng việc này đã hủy bỏ, vội nói: "Không xào thì không xào nữa, em cũng không thích xào CP với Hoắc Dương Thanh."
"Cậu cảm thấy trong chuyện này có đường sống cho cậu lựa chọn sao?" Lý Ngộ lại hỏi, "Hiện tại ngoại trừ Hoắc Dương Thanh ai dám giúp cậu hủy đi CP? Trong giới văn nghệ sĩ, người có tầm ảnh hướng lớn thì phỉ nhổ vào việc xào tai tiếng với chúng ta, mấy cái tên mờ nhạt cũng không muốn chọc vào ổ kiến lửa, tính tình thiếu kiên nhẫn của cậu ta, trong lòng cậu còn chưa nắm rõ sao?"
Viên Tinh Châu ngẩn ra, bị hỏi đến á khẩu không nói được gì.
"Dù sao mấy ngày này cậu chú ý duy trì tương tác với Hoắc Dương Thanh, lúc nào cần chuyển phát weibo tôi sẽ nhắc nhở cậu." Lý Ngộ rõ ràng là có chút bực bội, lại nói, "Còn có chuyện tham gia show truyền hình kia. Cậu suy nghĩ một chút, xem mình nên biểu hiện ra xích mích với Diệp Hoài trong chương trình như thế nào."
"Xích mích?" Viên Tinh Châu kìm nén cảm xúc, hỏi, "Phải cãi nhau sao? Em tưởng rằng chương trình này là để tú ân ái."
"Chương trình là nhìn trúng độ hot của CP Hoài Châu, còn liên quan đến thể hiện như thế nào, tự các cậu cân nhắc." Lý Ngộ nói, "Tốt nhất là không cần cãi nhau. Khéo léo chọn thời cơ biểu hiện ra hai cậu có mâu thuẫn, chẳng hạn như tính cách cậu ta quá gia trưởng, thiếu khoan dung, cậu có áp lực này nọ...... Hoặc là nói vấn đề nằm ở mẹ cậu, cậu ta không thích...... Nói chung là, cố gắng giữ ở một cái góc độ thoạt nhìn vào như là đang nói