Bài đăng weibo của các vị khách mời như là đang liên tiếp ném mấy hòn đá vào trong hồ nước, tuy rằng bọn họ đều không phải thành phần tên tuổi lớn, sức ảnh hưởng cũng có hạn, thế nhưng tin tức được tiết lộ quá làm người bất ngờ, rất chóng tầng tầng lan truyền ra, hình thành cơn lốc xoáy lớn.
Đám người qua đường ăn dưa đều kinh ngạc.
"Cái gì? Diệp Hoài thế mà lại biết nấu cơm? Có phải là dàn dựng không đó?"
"Chắc nói giỡn chơi thôi, Diệp Hoài sao có thể biết nấu cơm? Anh ấy không phải nói ở nhà cái gì cũng không làm sao?"
"Tui cảm thấy vẫn là có khả năng, biết làm và thích làm không phải cùng một chuyện mà, lần trước ảnh đế nọ dẫn con lên chương trình tạp kỹ không phải cũng là cao thủ nấu cơm sao?"
"Đây là lần đầu tiên trong bốn năm qua Diệp Hoài Viên Tinh Châu và Nguyên Trừng quay chương trình chung chứ hả, cộng đồng mạng cũng giỏi bịa đặt, một mực khẳng định người ta bất hòa. Bất hòa có thể cùng nhau quay chương trình sao? Mong chờ chương trình phát sóng @Mùa Yêu Của Thần Tượng."
"Sinh thời vậy mà có thể nhìn thấy ba người chung một khung hình, kích động! @Mùa Yêu Của Thần Tượng"
"Fan Hoài Châu báo cáo, đã nạp đầy thẻ hội viên*! @Mùa Yêu Của Thần Tượng là tuần này phát sóng hay là tuần sau? Sẽ không cho tụi này leo cây đó chứ?"
*thẻ hội viên hay membership, các nền tảng streaming/ phát sóng video trả phí như Netflix, WeTV,... cần nạp tiền để duy trì trạng thái hội viên VIP hoặc xem các chương trình tính phí.
"Siêu cấp mong đợi! Tập tuần trước không có phát preview tập sau, rốt cuộc nào ngày nào phát sóng vậy??? @Mùa Yêu Của Thần Tượng."
"Diệp Hoài biết nấu cơm đã chấn động mẹ tui, còn nữa, PYH kia có ý gì? Viên Tinh Châu cũng tự soạn nhạc sao?"
"Châu Châu trước kia thường xuyên sáng tác ngẫu hứng, trong nhóm hồi trước chỉ có một mình anh ấy hiểu nhạc cụ."
"Không phải fan Nguyên Trừng, nhưng sao tôi lại cảm giác thủy quân của Viên Tinh Châu cứ làm quá thế nào ấy nhỉ? Nguyên Trừng của tụi tôi còn đang chuẩn bị phát hành album thứ ba, thành viên chung nhóm cũ làm ơn đừng lôi kéo giẫm đạp hòng cọ nhiệt độ, ngày 12 tháng 10 hoan nghênh người qua đường ăn dưa có thể lưu ý ca khúc mới của đại soái ca,《CRAZY》."
"Châu Châu và Nguyên Trừng là đồng đội tốt anh em tốt nha, quan hệ của hai người vẫn luôn rất hòa thuận, là kiểu quan hệ có thể tùy tiện nói giỡn với nhau. Hoan nghênh cả nhà chú ý đến ca khúc tự sáng tác mới của ca sĩ Nguyên Trừng,《CRAZY》, ra mắt vào lúc 9 giờ ngày 12 tháng 10 nha!"
"Cút cmn đê chứ mà anh em tốt, fan của nhóm nhạc hồi trước lên tiếng đây, trong cái nhóm này đều là tình anh em lật mặt như lật bánh tráng, tui trái lại là tương đối chờ mong màn kháy đểu của ba người, hôm nào chiếu vậy? @Mùa Yêu Của Thần Tượng"
《 Mùa Yêu Của Thần Tượng 》 vốn dĩ được xác định là phát sóng vào 9 giờ tối thứ Bảy hằng tuần, trước mắt mới phát sóng một tập, rating chẳng ra thể thống gì. Trước đây có người tung tin là chương trình này nếu tập sau còn không khởi sắc, có khả năng lịch chiếu sẽ bị đẩy đến đêm khuya thứ Sáu, nhường chỗ cho một chương trình truyền hình thực tế sống sót nơi hoang dã khác.
Hiện tại sức chú ý của mọi người đột ngột tăng cao, muốn kiểm chứng xem Diệp Hoài có thật sự biết nấu cơm hay không, muốn nhìn ba người chung một khung hình, chờ ăn cơm chó, người người thập phương tứ phía sôi nổi thúc giục weibo chính thức đăng thông báo, thế là đưa《 Mùa Yêu Của Thần Tượng 》lên ngồi chễm chệ ở một vị trí nằm giữa danh sách hot search.
Ở thời điểm Viên Tinh Châu về đến nhà rồi gián tiếp hỏi thăm WeChat của Doãn Phi từ người khác, weibo chính thức rốt cuộc đăng bài thông báo, tuyên bố thời gian phát sóng của tập có sự tham gia của Diệp Hoài và Viên Tinh Châu là ngày 10 tháng 10, 9 giờ tối thứ Bảy.
Chương trình phát sóng vào ngày mùng 10, vừa khéo hâm nóng trước thềm phát hành cho ca khúc mới của Nguyên Trừng. Viên Tinh Châu biết ca khúc ngủ ngon của chính mình khẳng định sẽ không được lên sóng.
Thực ra không lên sóng cũng tốt, người đại diện của Nguyên Trừng vô cùng am hiểu chiến thuật marketing lăng-xê, Lý Ngộ lại là một loại hình hoàn toàn khác, đến lúc đó nhỡ đâu đám fan Trừng đổi trắng thay đen bêu rếu um xùm một phen, chưa biết chừng còn sẽ làm người ta cảm thấy mình mới là đứa không biết xấu hổ.
Dù sao cũng có bài đăng weibo của Doãn Phi và chia sẻ của các vị khách mời, mọi người đều biết chuyện Diệp Hoài nấu cơm, ít nhất cảnh quay của Diệp Hoài sẽ không bị cắt.
Viên Tinh Châu thêm WeChat của Doãn Phi, vốn định nhắc nhở cô nàng xóa Weibo, lần này ngược lại không biết nên nói như thế nào.
"Em ngu quá đi mất, em quên đổi tài khoản." Doãn Phi thấy Viên Tinh Châu chủ động thêm bạn bè với mình, kích động mà gọi điện thoại tới, hú hét nửa ngày, sau đó mới nói, "Em cho rằng Viên ca anh không muốn thêm bạn với em, nên cũng ngại đề cập tới."
Viên Tinh Châu mở loa ngoài đặt ở một bên, vừa thay quần áo vừa cười: "Sao lại thế được, trông anh có vẻ rất khó ở chung sao?"
"Không có không có! Em thấy anh đặc biệt dễ ở chung, chính là cái kiểu mềm mại, làm người đặc biệt có ham muốn bảo hộ," Doãn Phi cười hì hì nói, "Nhưng em sợ Hoài ca không đồng ý, anh không biết đâu, ngày đầu tiên em cùng anh đi ra ngoài, sau khi trở về Hoài ca dùng ánh mắt kia nhìn em, thiếu chút nữa là đục em thành cái sàng...... Hahahaha......"
"Làm gì đến nỗi." Viên Tinh Châu cười nói, "Anh ấy không có ý đó đâu."
"Sao có thể không phải! Anh quá dễ mắc cỡ." Doãn Phi nói, "Hôm sau lúc anh thay em lên núi, Hoài ca còn quát em, em suýt nữa bị dọa khóc......"
Viên Tinh Châu: "......"
"Sau đó thấy anh ấy lên núi đưa áo cho anh, chị Lý Di mới nhắc nhở em là anh ấy đau lòng cho vợ yêu, huhuhu," Doãn Phi nói, "Ngày đó quả thật, vừa chua xót lại vừa thỏa mãn. Tại cái tên đĩ tâm cơ Nguyên Trừng hết, mọi người đều cho rằng hai anh là giả cơ đấy, sau đó mới phát hiện quả thật đúng là không thể nào thật hơn."
Viên Tinh Châu quả thật dở khóc dở cười, thầm nghĩ tụi anh chính là giả mà. Thế nhưng giới giải trí thị thị phi phi, người khác suy đoán như thế nào cũng không quan trọng, chính mình lại không thể tùy tiện thừa nhận.
Cũng may Doãn Phi không tán gẫu quá lâu, bên kia cô nàng còn đang sửa soạn lại hành lý, chờ tổ sản xuất chương trình sắp xếp xe đưa rước. Hai người hẹn nhau về sau lại tụ họp, Viên Tinh Châu liền cúp điện thoại, mang quần áo bẩn đi giặt, tiện thể thu dọn nhà cửa một chút.
Diệp Hoài từ lúc trở về liền đi ngủ bù, cửa cũng không đóng, nằm thành hình chữ X ở trên giường. Viên Tinh Châu có chút khó hiểu, trong lúc quay chương trình Diệp Hoài rõ ràng mỗi ngày đều dậy rất sớm, sau khi trở về lại cứ như thể suốt mấy ngày ngủ không ngon.
Cậu vốn dĩ muốn giặt đồ giúp Diệp Hoài luôn một thể, tình hình thế này lại không tiện quấy rầy, đành phải lặng lẽ đóng cửa cho hắn, sau đó lau dọn qua một lần căn chung cư nhỏ mấy ngày không ở, lau xong đồ đạc lau sàn nhà, lại lột vỏ bọc ghế sô pha và đệm ghế ăn mang đi giặt sạch, cho vào máy sấy khô.
Chạng vạng, giấc ngủ trưa siêu dài của Diệp Hoài rốt cuộc kết thúc, hắn vừa đẩy cửa liền ngửi được mùi hương nước xả vải tươi mát tràn ngập trong không khí.
Trong nhà sạch sẽ tinh tươm như mới, từ sàn nhà cho đến đồ đạc đều không nhiễm một hạt bụi.
Viên Tinh Châu mới tắm xong, quấn khăn lông trên đầu, ngồi xếp bằng ở trên sô pha lướt Weibo.
"Làm gì đó?" Diệp Hoài dựa người vào cửa, lười nhác đưa mắt nhìn cậu.
"Lướt Weibo, Phan Vân Hải kết bạn với em, hỏi em có muốn cùng nhau làm âm nhạc hay không." Viên Tinh Châu nói với giọng khó mà tin nổi, "Em cũng không biết hắn làm âm nhạc, anh biết hắn sao?"
Diệp Hoài: "Không biết."
Bài chia sẻ của Phan Vân Hải khiến cho Viên Tinh Châu xúc động nhất, ca khúc ngẫu hứng chưa đặt tên kia là một loại tình cảm ôn nhu tinh tế, như mưa rơi như sương mù, không thích hợp với ồn ào náo động. ca khúc mới của Nguyên Trừng lại đúng như tên gọi, là sự phát tiết điên cuồng.
Viên Tinh Châu chưa bao giờ để ý tới vị khách mời nam có cảm giác tồn tại thấp nhất này, thế nhưng lúc nhìn thấy bài chia sẻ kia, lại có một loại cảm giác tri kỷ lạ thường. Có thể được người khác thấu hiểu những gì mình biểu đạt, thật sự là một sự kiện vô cùng hạnh phúc.
Ngặt nỗi Phan Vân Hải tuy rằng mờ mịt giãi bày một chút, cũng không hề trực tiếp nhắc đến tên Nguyên Trừng, thế nhưng fan của Nguyên Trừng cũng đã đánh hơi được tín hiệu nào đó. Buổi chiều trong lúc Viên Tinh Châu quét tước vệ sinh nhà cửa, đám fan Trừng đã bắt đầu châm biếm Phan Vân Hải, nói hắn là loại đàn ông dưới đáy xã hội* giả dạng người làm trong ngành âm nhạc, quỳ rạp dưới đất liếm gót Ma Âm.
*nguyên văn: 屌丝男 (điểu ti nam), điểu ti chỉ những người thua kém mọi mặt: không tiền, không chỗ dựa, sự nghiệp nhợt nhạt, yêu đương thất bại.
Bọn họ lại lôi một đoạn ngoài lề Phan Vân Hải tự giới thiệu bản thân trong tập 1 ra tiến hành phân tích chuyên sâu, nói lúc gã kể về trải nghiệm du lịch, phát âm tên quốc gia và địa danh đều sai rồi, ra vẻ ta đây ghê gớm không thành ngược lại bị sét đánh.
Viên Tinh Châu không biết lần này là do ê-kip của Nguyên Trừng ám chỉ, vẫn là các fan trực giác, nhưng Phan Vân Hải xem như bị mình liên luỵ vào cơn sóng gió này, vì vậy cậu chuyển sang tài khoản chính, gửi tin nhắn cho Phan Vân Hải, ngỏ lời xin lỗi.
Phan Vân Hải lại không cảm thấy có gì to tát, thay vào đó còn thêm WeChat của Viên Tinh Châu, hỏi cậu có hứng thú ra đĩa nhạc hay không.
"Tôi cảm thấy mình Giang Lang tài tận* rồi. Tuy rằng vốn dĩ cũng chẳng có tài gì......" Viên Tinh Châu nhấn giữ di động, gửi tin nhắn thoại cho Phan Vân Hải, nở nụ cười thật ngượng ngùng mà nói, "Tôi chỉ là trước kia đã từng ngẫu hứng sáng tác, nhưng đều không hoàn thiện......"
*Giang Lang tài tận: ý chỉ hết thời, cạn kiệt tài năng.
"Cậu quá khiêm tốn rồi," Phan Vân Hải gửi tin nhắn thoại trả lời, "Đương nhiên, cũng không dự định dùng ca khúc của chính cậu."
Viên Tinh Châu: "......"
Phan Vân Hải cười rộ lên: "Hôm qua sau khi trở về, tôi xem video biểu diễn của cậu hồi trước, cảm giác vẫn là có thể thử một phen. Người chế tác sẽ căn cứ vào hình tượng và khí chất của cậu tuyển chọn từ kho bản quyền, hoặc mời những nhạc sĩ nổi danh viết nhạc cho, cậu chỉ việc hát là được. Âm sắc và giọng hát của cậu rất giống D thần, cậu đã từng cố tình bắt chước hắn sao?"
"Đã từng. Thời vừa mới bắt đầu ca hát tôi toàn hát bài của anh ấy." Viên Tinh Châu lắp bắp kinh hãi, D thần là ca sĩ được một bộ phận rất nhỏ khán giả biết đến, Phan Vân Hải ngay cả điểm này cũng có thể nghe ra được?
Diệp Hoài đang cầm khăn tắm chuẩn bị đi tắm rửa, lúc đi ngang qua sô pha, cúi đầu khẽ ngửi một cái trên lưng ghế sô pha.
Viên Tinh Châu cảm thấy ngứa ở sau cổ, nghi hoặc mà quay đầu lại, liền thấy Diệp Hoài từ sau ghế sô pha duỗi chân dài trèo qua, dứt khoát ngồi ở bên cạnh cậu, ra hiệu cùng nhau nghe tin nhắn thoại.
"Âm vực của cậu rất rộng, đích thực có chút tương tự với hắn, nhưng quãng giọng thoải mái nhất của cậu là ở E1-E2, điểm này thì không giống. Mặt khác, hắn là phong cách gợi cảm lười biếng, còn biểu hiện của cậu......" Phan Vân Hải tạm dừng một chút, nói trắng ra, "Biểu hiện của cậu rất ngây ngô...... Ừm, mạo muội hỏi một câu, cậu hẳn là từng có đời sống tình dục chứ hả?"
Viên Tinh Châu: "!!!"
Viên Tinh Châu không nghĩ tới Phan Vân Hải sẽ đột nhiên hỏi vấn đề này, mặt trong nháy mắt liền đỏ, túng quẫn đến cả người đều co rúm.
"Thử đặt loại cảm xúc điên cuồng, say mê đó vào mà xem, phải có hương vị hormone." Phan Vân Hải nói, "Đương nhiên, không phải là kiến nghị cậu bắt chước hắn đâu, điểm vô cùng hấp dẫn người khác ở cậu là âm sắc rất đặc biệt, vừa thuần vừa dục*, cậu hiểu được không? Như vậy nhé, nếu cậu cảm thấy hứng thú thì trực tiếp tìm Đặng tổng đi, để hắn đàm luận với cậu."
*thuần trong thuần khiết, dục trong dục vọng, đại khái là vừa ngây thơ vừa sẹc xi.
Phan Vân Hải ngừng tin nhắn thoại, đẩy sang cho cậu một cái danh thiếp.
"Đặng Bối Tư, giám đốc Bối Tư Records." Diệp Hoài liếc mắt một cái, ngạc nhiên nói, "Không nghĩ tới, được ra phết."
Viên Tinh Châu cũng không nghĩ tới, Bối Tư Records là một công ty phát hành đĩa nhạc mấy năm qua đột nhiên tiếng tăm lừng lẫy, tuy rằng không thể so sánh với những công ty phát hành đĩa nhạc tầm cỡ quốc tế như là Universal hay Sony, nhưng ở trong nước có sức cạnh tranh rất mạnh, đãi ngộ cung cấp cho những ca sĩ ký hợp đồng cũng rất tốt.
"Em, em nên thử một chút sao?" Viên Tinh Châu chấn kinh rồi.
Ra đĩa nhạc? Một người ở trong nhóm chỉ có thể được chia cho hơn mười giây thế mà lại có cơ hội ra đĩa nhạc? Mình có thể làm được sao?
"Hửm? Em muốn thử sao?" Diệp Hoài lại quay mặt sang nhìn cậu, nghiêm trang hỏi, "Đời sống tình dục thì thử kiểu gì?"
Viên Tinh Châu: "......"
Viên Tinh Châu bị trêu đến đỏ bừng cả mặt, cảm giác sắp nổ tung đến nơi, chỉ có thể nhặt gối ôm lên ra vẻ hung tợn nhào tới chỗ Diệp Hoài. Diệp Hoài cười ha ha không ngừng, bị cậu đẩy ngã ở trên sô pha.
Viên Tinh Châu bèn lấy gối ôm bịt kín mặt Diệp Hoài, nghe người này ở bên dưới ú ớ kêu loạn.
"Muốn giết người diệt khẩu sao?" Diệp Hoài cười đến ngực run lên không ngừng, từ dưới gối ôm hàm hồ hỏi, "Em đã từng có hay chưa thế? Hừm, nếu từng có rồi thì chẳng phải là bằng chứng xác thực ngoại tình trong hôn nhân?"
"Anh im đi!" Viên Tinh Châu thẹn quá hóa giận, cậu định lấp kín miệng người này, rồi lại không dám dùng sức chèn ngạt hắn, đành phải nới lỏng lực ấn, giận dữ hét, "Ngoại tình nhiều lần lắm rồi! Nón xanh trên đỉnh đầu anh nhiều đến nỗi đội không nổi!"
Diệp Hoài: "Cho nên muốn mưu sát chồng yêu sao? Chồng em lại không phải là không được! Hà tất phải tàn nhẫn như vậy!"
Viên Tinh Châu: "......"
"Được rồi được rồi." Diệp Hoài nghiêng mặt đi, ôm bụng cười một hồi lâu, mới bắt đầu xin tha, "Không trêu em nữa."
Viên Tinh Châu hậm hực lấy gối ôm ra, quỳ gối trên sô pha từ trên cao xuống mà nhìn hắn. Nhưng mà cả người y hệt như một con tôm luộc, đỏ lừ từ mặt cho tới cổ.
"May mà cái sô pha này đủ rộng." Diệp Hoài liếc nhìn cậu, rồi lại quay mặt đi, ây da ây da mà nằm nghỉ ngơi hồi sức, "Thực ra tôi cảm thấy em có thể cân nhắc xem sao, thử một chút cũng không có vấn đề gì."
Viên Tinh Châu nhìn hắn đầy cảnh giác, chuẩn bị sẵn sàng bất cứ lúc nào cũng có thể lại chụp gối ôm lên.
"Em ca hát rất hay." Thế rồi Diệp Hoài lại quay đầu sang, đôi mắt cất chứa ý cười mà nói với cậu, "Đặc biệt dễ nghe, tôi rất thích."
Viên Tinh Châu không ngờ tới hắn bỗng nhiên khen người, ngẩn ra một chút, lúc sau mới "ồ" một tiếng, đỏ mặt lúng túng ngồi trở về.
Nhưng mà rốt cuộc có nên thử xem hay không, lại rất khó ra quyết định.
Mấy ngày sau, Viên Tinh Châu lại xin cố vấn từ vài người bạn tốt, nhưng vẫn trước sau dao động bất định.
Nếu nói đến soạn nhạc, kiến thức nhạc lý cậu học được về lĩnh vực này chắc chắn là không đủ, cái gọi là sáng tác ngẫu hứng cũng là một loại dòng chảy tình cảm tự nhiên. Tình trạng như vậy còn xa lắm mới đủ khả năng ra đĩa nhạc, nhưng nếu mua ca khúc của người khác, cậu lại cảm thấy không cần thiết. Dù sao thì nếu chỉ muốn kiếm tiền muốn nổi danh, đóng phim đã đủ rồi.
Tình trạng trước mắt của cậu, thực chất cũng tốt hơn một chút so với những ca sĩ bình thường lăn lộn trong giới. Những lúc có kịch bản thì đi đóng phim, lúc không có thì tựa như bây giờ, thời gian khá dư dả, mỗi ngày ra cửa lên lớp luyện lời kịch, hoặc là tới công ty tập gym, bảo trì hình thể cân đối.
Nhưng nếu như thật sự từ chối, Viên Tinh Châu lại cảm thấy, quả thật có hơi đáng tiếc.
Cơ hội này nếu đặt ở bốn năm trước, cậu nhất định sẽ không chút do dự mà nhận lấy, chẳng sợ vượt núi đao qua biển lửa cũng phải đi. Nếu đặt ở bốn năm sau, thì cậu nhất định sẽ cự