Bối Tư Records hoạt động đã nhiều năm, ở mảng công tác tuyên truyền và pháp vụ tương đối mạnh. Nhưng trong cuộc chiến vận hành fan và dư luận, chưa chắc đã có thể chiếm được ưu thế. Bởi vậy Viên Tinh Châu sau khi tự cho ra đáp án khẳng định, liền chuẩn bị sẵn sàng cấu xé một trận khốc liệt với Nguyên Trừng.
Cậu thậm chí suốt đêm sắp xếp lại dòng suy nghĩ của chính mình cho hợp lý, sợ đến lúc đó đột nhiên đụng chuyện, mình phát huy không tốt, cho đối phương cơ hội lợi dụng sơ hở.
Sáng hôm sau, Viên Tinh Châu đến phim trường, nghỉ giữa giờ lại không kìm lòng được mở Weibo ra xem, chờ thủy quân của Lý Nguyên. Nhưng mà làm cậu bất ngờ chính là, trên Weibo gió yên sóng lặng, tìm kiếm tên của mình, chiếm cứ hàng đầu vẫn là bài viết cười nhạo và thảo phạt của fan Nguyên Trừng.
Trong lòng cậu bồn chồn, cho rằng Lý Nguyên đổi ý đột xuất, cũng ngại dò hỏi thúc giục, chỉ đành phải cất di động đi, an tâm đóng phim.
Mãi cho đến giờ nghỉ trưa ăn cơm, cậu lại kiểm tra di động, mới phát hiện trên mục tin nóng của Weibo có một người yêu thích đàn guitar chia sẻ lên một đoạn audio.
Đối phương là một tài khoản đã được chứng thực, nội dung văn án rất đơn giản, chỉ là khen "Đoạn cut này thế mà lại rất êm tai."
Nhìn thời gian ước chừng là đăng bài từ nửa giờ trước, số lượng người chia sẻ bình luận nhiều, cho nên cũng chen chúc ở trên mục tin nóng.
Viên Tinh Châu nhất thời tò mò, bấm vào nghe thử một chút, lúc này mới phát hiện đối phương đăng lên chính là đoạn cut đánh đàn kia của mình.
Bởi vì chỉ là fingerstyle, cho nên trong đoạn audio không có âm thanh của bất kỳ người nào, tiếng nổ lách tách của lửa trại hòa lẫn vào tiếng nhạc một cách hoàn hảo, vừa nghe liền thấy giống như một đoạn tâm sự tỉ tê trong đêm hè lãng mạn, ôn nhu mà lại tùy ý.
Vị blogger này tuy rằng fan không nhiều, nhưng tần suất hoạt động cao, audio vừa mới đăng lên, đã thu hút được không ít người thưởng thức. Mọi người dồn dập bày tỏ đoạn nhạc này không tồi, chỉ tiếc thời lượng quá ngắn, nghe chưa đã.
Có người bắt đầu hỏi đoạn nhạc này là ai đàn, có bản hoàn chỉnh hay không, cũng có người nóng lòng muốn thử, thử mò nhạc phổ, muốn tự mình luyện tập thử xem.
Chờ đến sau khi Viên Tinh Châu lướt xong bình luận, liền thấy có các tài khoản dạy đàn guitar, chia sẻ âm nhạc, blogger nhiếp ảnh, blogger du lịch...... cũng bắt đầu chuyển tiếp bài đăng, theo sau, ca sĩ nổi tiếng có doanh số album năm ngoái nhì bảng, An Ninh, cũng chia sẻ đoạn audio này, lại còn đánh giá "Hay quá đi thôi, đây là ai đàn? Muốn nghe cả đoạn sau nữa."
Viên Tinh Châu đang xoa tay hầm hè chờ đợi tài khoản marketing xuất chiêu, vừa thấy y chuyển tiếp, tức khắc giật nảy mình.
Phải biết rằng An Ninh là nghệ sĩ của Sony, ngày thường rất ít khi lui tới với Bối Tư Records, thậm chí cùng với nghệ sĩ hàng đầu của Bối Tư, Chu Tuyền, có một chút cọ xát.
Năm trước album của Chu Tuyền 《 Nhật Nguyệt Hải 》 đã phá vài hạng kỷ lục, một nửa trong số đó đều là của y. Hai người trước sau có chút xu hướng vương bất kiến vương*.
*vương bất kiến vương: vua không gặp vua, tựa như một núi không dung hai hổ.
Không phải tài khoản marketing cày nhiệt độ sao? Sao lại thành nhà đối thủ đăng weibo rồi?
Viên Tinh Châu tức khắc thấp tha thấp thỏm, muốn gửi cho Lý Nguyên dò hỏi, cơ mà weibo của An Ninh đã nổ tung.
Phải biết rằng Chu Tuyền và An Ninh hiện tại đang trên đà lao đi vun vút, chỉ cần hai người bọn họ ra ca khúc, tuyệt đối thống trị bảng xếp hạng. Bởi vậy hai người này cũng là mục tiêu mà Nguyên Trừng vẫn luôn muốn vượt qua, đám fan Trừng tuy rằng không dám trêu chọc hai nhà tiền bối này, rồi lại nhịn không được rình trộm, dò xét động thái của đối phương.
An Ninh vừa đăng audio, liền có fan Trừng tò mò bấm vào nghe, khúc nhạc dạo quen thuộc vừa vang lên, đám fan Trừng lập tức kích động.
Đây chẳng phải là ca khúc mới của Nguyên Trừng sao!
Vì thế fan nhỏ báo tin cho fan lớn, càng lúc càng có nhiều fan Trừng lũ lượt kéo đến, mang theo ảnh đẹp "bán đa cấp", tức thì đánh chiếm khu vực bình luận của An Ninh.
"An ca, đây là đoạn mở đầu trong 《CRAZY》, ca khúc mới của Nguyên Trừng nhà chúng em đó, theo dõi đi anh ơi, người gì mà đẹp trai lương thiện quá trời!"
"Đây là ca khúc tự sáng tác của Nguyên Trừng, sinh thời vậy mà còn có thể nhìn đến thần tượng của anh tui cue thần tượng của tui."
"Quả nhiên mấy anh đẹp trai đều chơi chung với nhau, đây là một đoạn linh cảm của Nguyên Trừng nhà chúng em trước khi debut đó. An ca có thể nghe thử album mới của Nguyên Trừng nhà chúng em, XXX......"
"Chào An ca, đoạn nhạc này là 《CRAZY》, ca khúc chủ đề trong album mới cùng tên của Nguyên Trừng, An ca phải chăng là muốn hợp tác với Trừng Trừng [ mắt lấp lánh ]!"
......
Bản thân fan của An Ninh cũng đã chia sẻ và bình luận rất nhiều, đám fan Trừng lúc này đột nhiên ùn ùn kéo vào, chưa tới nửa giờ, số lượt chia sẻ đã lên đến mấy chục vạn.
Lại có người lần mò đến tận gốc rễ*, tìm được các blogger lớn nhỏ lúc trước từng đăng đoạn nhạc này lên, dùng cách thức khống bình tiêu chuẩn, chuyển tiếp bình luận đi khắp nơi, hận không thể thông báo đến từng người.
*nguyên văn: 顺藤摸瓜, chỗ này chị tôi viết sai chính tả, nhưng dù sao cũng tìm được câu gốc, đại khái là "dựa vào cây mây mà hái dưa".
Viên Tinh Châu vốn dĩ còn lo lắng An Ninh là không cẩn thận vào nhầm trận địa, lúc này bình tĩnh lại, sau đó xem nội dung bài đăng weibo của An Ninh một lần nữa, lập tức hiểu ra rồi!
Chẳng trách sao người ta chỉ đăng audio! Hóa ra là Lý Nguyên đang gài bẫy chờ cá mắc câu!
"Nếu đăng video, bọn họ nhìn thấy là cậu đàn, khẳng định sẽ lập tức cảnh giác. Hậu viện hội và fan lớn của nhà Nguyên Trừng có mối liên hệ chặt chẽ với ê-kip quản lý. Nếu bọn họ vừa xuất hiện liền nói xin lỗi, thì chúng ta rất khó chơi lại."
Lý Nguyên đợi từ khóa #An Ninh Nguyên Trừng# lên bảng hot search, lúc này mới gọi điện thoại tới cho Viên Tinh Châu, giải thích thêm một chút, "Lần này là An Ninh đăng Weibo, bọn họ đánh chết cũng không thể nghĩ được sẽ là cậu, không nóng ruột, để cho bọn họ tiếp tục tự châm lửa đốt mình."
Viên Tinh Châu phản ứng chậm chạp, lúc này mới hoàn toàn sáng tỏ.
Công ty của Nguyên Trừng vô cùng giỏi marketing, nếu bọn họ phát giác có gì không đúng, vừa xuất hiện đã nhận sai, lại dùng nhân viên công tác làm bia đỡ đạn, nói không chừng sẽ marketing theo hướng ngược lại, "biết sai thì sửa" "tôn trọng bản quyền", mà Viên Tinh Châu không truy cứu đồng nghĩa với việc chịu ấm ức, nếu truy cứu, khả năng cao sẽ lại bị mắng là "không thuận theo không buông tha".
Cho nên sự tình hoặc là không làm, đã làm thì phải làm cho lớn một chút. Hiện giờ đám fan Trừng kích động mà đi "bán đa cấp" khắp nơi, chờ đến khi có người công bố đây là Viên Tinh Châu biểu diễn đàn guitar, bọn họ tất nhiên muốn kéo đến thảo phạt.
Lúc này, Viên Tinh Châu rõ mồn một từ đầu chí cuối là người bị hại -- tác phẩm bị Nguyên Trừng trộm, tham gia show truyền hình làm sáng tỏ bị tổ sản xuất chương trình cắt, ngậm đắng nuốt cay cùng nước mắt còn phải bị fan Trừng mắng......
"Không phải họ nói cậu thích bán thảm sao?" Lý Nguyên quả nhiên nói, "Lần này bán cho triệt để luôn. Trước tiên nhờ An Ninh giúp cậu hâm nóng một đợt nhiệt độ."
"An Ninh mà lại giúp em ư?" Viên Tinh Châu càng nghĩ càng cảm thấy ảo diệu.
"Có gì đâu, Chu ca của cậu mời một bữa nhậu là xong ngay ấy mà." Lý Nguyên cười nói, "Mọi người cạnh tranh thì cạnh tranh thế, quan hệ vẫn là rất tốt."
Viên Tinh Châu: "......" Chẳng trách sao.
"Còn nữa, cậu cho rằng fan Trừng không chọc đến hắn sao? Năm trước hắn phát hành đĩa đơn "nhảy dù"* trên bảng xếp hạng, cướp hết spotlight của Nguyên Trừng, bên đó chính là tung tin bôi nhọ hắn hát nhép và đạo ý tưởng." Lý Nguyên nói, "Chẳng qua là không dám công khai gây chiến, mấy đứa fan nhỏ đó không biết thôi, hắn vẫn luôn ghi hận đó."
*nhảy dù (空降): một bài hát không có mặt ở trong bảng xếp hạng tuần trước, mà sang tuần này vừa phát hành đã nhảy thẳng vào top 10 thì gọi là "nhảy dù".
Viên Tinh Châu: "......"
"Cậu an tâm đóng phim. Loại sự tình này không cần cậu ra mặt." Lý Nguyên cho rằng cậu bị dọa đến, lại an ủi, "Tôi lập một nhóm chat, mọi người ở bên trong khẩu nghiệp xả stress, cậu có gì muốn hỏi thì cứ hỏi ở trong đấy."
Viên Tinh Châu ngẩn ra một lát, vội hỏi: "Vậy em có phải chú ý gì đó không ạ? Biểu hiện ngày thường có cần phải khống chế không ạ?"
"Không cần, cậu cứ tùy ý là được. Để cho người ta thích chụp thế nào thì chụp, tâm trạng của cậu buồn bã là bởi vì gặp cảnh ngộ bất công, tâm trạng phấn khởi là bởi vì muốn quyết tâm đối mặt, cáu kỉnh một chút là phẫn nộ, mặt không biểu cảm là chín chắn......" Lý Nguyên tươi cười, "Hiện tại cần phải lo lắng chính là Nguyên Trừng, fan nhà bọn họ bắt đầu rồi......"
Ngay ở thời điểm Viên Tinh Châu gọi điện thoại, Phan Vân Hải chuyển tiếp weibo của An Ninh, giải thích: "Đây là đoạn guitar được trình diễn bởi Viên Tinh Châu, đích thực rất mỹ diệu."
Lời này vừa nói ra, giống như hắt một gáo nước lạnh vào trong chảo dầu sôi, đám fan Trừng nổ tung trong nháy mắt.
"Viên Tinh Châu đàn? Đây là ca khúc của Nguyên Trừng, hắn xin phép Nguyên Trừng chưa?"
"Thiết lập "đầu trộm đuôi cướp" của Viên Tinh Châu không thay đổi, nhiều năm như vậy cũng không tiến bộ, bên cạnh làm nhục bạn cùng nhóm để câu fame, còn có ăn trộm ca khúc của bạn cùng nhóm."
"Chó Phan và Chó Viên quả thật là một đôi trời sinh, hai người khóa chặt nhau đi, chìa khóa bà đây ném cho chó."
......
Các loại ô ngôn uế ngữ nhanh chóng spam kín màn hình, có vài fan chị đại sốt ruột không chờ nổi mà gia nhập chiến trận.
Ngay giữa lúc trận chiến mắng chửi đang khốc liệt, Viên Tinh Châu làm mới trang một cái, liền thấy ở trên bảng hot search, thình lình xuất hiện từ khóa mới #Nguyên Trừng trộm dùng âm nhạc của người khác#.
Viên Tinh Châu từng nghe nói từ khóa bôi xấu bị thu phí tương đối cao, mắt thấy từ khóa bắt đầu trèo lên một hạng tiếp nối một hạng, một mặt kích động, một mặt lại nhịn không được xót tiền giùm công ty -- từ lúc ký hợp đồng tới nay, chính mình còn chưa kiếm được cho công ty đồng nào cả, chỉ toàn để cho bên này giải quyết giúp phiền toái.
Lý Nguyên kéo cậu vào nhóm chat, Viên Tinh Châu bấm xác nhận, vừa tiến vào trước tiên làm một tràng cảm ơn.
"Cậu đang phát biểu cảm nghĩ đoạt giải thưởng sao?" Lý Nguyên cười nói, "Thả lỏng một chút, Châu Châu chơi game không?"
Viên Tinh Châu cả một lòng đều treo ở trận chiến cấu xé, có chút 囧: "Trước đây có chơi ạ, Zelda."
"A, tôi cũng đang chơi." Một người khác ở trong nhóm nói, "Có muốn mua DLC không? Tôi thấy chiếc xe máy đó ngầu phết."
"Em không mua ạ." Viên Tinh Châu từ sau khi nhóm nhạc tan rã liền bán NS* đi, đến cuối cùng cũng chưa kịp đi cứu công chúa.
*NS: Niitendo Switch, máy chơi game cầm tay.
Mọi người bắt đầu bàn tán nội dung game, Viên Tinh Châu hùa theo nói vài câu, tâm tình thoáng thả lỏng hơn một chút.
"Cứ thoải mái mà xem." Lý Nguyên dường như biết cậu suy nghĩ gì, tỉnh bơ nói, "Quy trình cấu xé ở đâu cũng như nhau, một bên mua một bên dẹp, chúng ta tiêu tiền bọn họ càng tiêu tiền, trước kia cậu chưa từng tham chiến mà thôi."
"Muốn chiến thì chiến, phải chiến cho hẳn hoi." Có người cười nói, "Châu Châu làm quen dần là vừa, ok, đã đăng xong Weibo dài* rồi."
*nguyên văn: trường weibo, đại khái nếu bạn nào dùng twitter sẽ biết, weibo cũng có giới hạn ký tự cho bài đăng, nên phải dùng một ứng dụng khác để đăng bài dài hơn thế.
Viên Tinh Châu vội chuyển sang xem, người của đoàn phim cũng