Viên Tinh Châu vốn dĩ đang căng thẳng vô cùng, lại bị một tiếng "xùy" của Diệp Hoài chọc cho vui vẻ.
"Khó mà tưởng tượng nổi, Diệp Hoài lúc nói xùy trông như thế nào?" Trong nhóm chat thế mà lại có fangirl của Diệp Hoài, ở bên trong cười haha nói, "Diệp Hoài "xùy" người ta cũng sẽ phun nước miếng sao?"
Lý Nguyên hỏi: "Cưng là fan của Diệp Hoài?"
"Em là fan sắc đẹp của Diệp Hoài." Em gái nói, "Nếu đi battle vì Diệp Hoài, em có thể còn điên hơn fan Trừng nữa."
"Fan Trừng đã hết điên rồi." Một người khác cập nhật diễn biến trực tiếp, "Cảm giác Diệp Hoài vừa xuất hiện liền bị dọa chạy đi hết......"
"Không chỉ là Diệp Hoài." Lý Nguyên nhìn lướt qua, chặc lưỡi nói, "Úi chà, bên kia sốt ruột thế, tua nhanh tám lần đến đoạn xếp hàng luôn rồi."
Di động của Viên Tinh Châu không ngừng hiện lên các loại tin tức. Trên WeChat liên tục có người kéo đến hỏi chuyện gì xảy ra. Có người đến ăn dưa, có thành phần hóng hớt cho vui, cũng có những người quan hệ không tồi với Nguyên Trừng đến đảm đương vai trò thuyết khách.
Viên Tinh Châu rất ít khi đi ra ngoài xã giao, đối với những người này tuy rằng duy trì liên lạc, lại cũng chỉ là giao lưu hời hợt, lúc này chính mình đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, trả lời hơi có chỗ sơ sẩy là sẽ bị người nắm thóp ngay.
Vì thế cậu chỉ để lại tin nhắn cho Diệp Hoài, sau đó lại tiếp tục vùi đầu biên soạn bài đăng của chính mình.
"Em cứ đăng lên như thế này đi." Viên Tinh Châu lại suy nghĩ một lát, cuối cùng xóa xóa sửa sửa, đăng nội dung mình viết vào trong nhóm chat, "Như vầy được không ạ?"
"Được! Cậu đăng đi." Lý Nguyên nói.
Viên Tinh Châu hít một hơi thật sâu, lại kiểm tra một lượt dấu ngắt câu và lỗi chính tả, lúc này mới chuyển qua tài khoản chính.
Chỉ có điều cậu hiển nhiên chậm hơn một bước, trên mạng đã có tài khoản marketing bắt đầu vận chuyển weibo minh tinh. Thủy quân của hai bên tiếp tục cấu xé lẫn nhau.
【 Bữa nay là sự kiện cấu xé tưng bừng ở trong làng giải trí à? Đây là cái ngày thần tiên gì vậy [ ăn dưa ]】
【 Nguyên Trừng gặp phải sự cố gây tranh cãi, các minh tinh dốc lòng tiếp sức, Nguyên Trừng cố lên 】
【 Làm sai mà không nhận sai, gọi hội tới tẩy trắng? Đám minh tinh này đứng xếp hàng từ sớm rồi chứ gì? 】
Viên Tinh Châu nhìn thoáng qua ảnh chụp màn hình của mọi người, buồn cười phát hiện tuy rằng mọi người có lập trường bất đồng, nhưng ảnh đính kèm sử dụng thì lại là nhất trí.
YJ: 【 Những người tin tưởng cậu ắt sẽ tin tưởng, ôm ôm Nguyên Thiên Thần Nhỏ của chúng ta, sau cơn mưa trời lại nắng 】//@ Nguyên Trừng: 【 suỵt --[ trật tự ]】
PYH: 【 Pháp luật là giới hạn cuối, không phải tiêu chuẩn. 】//@ Diệp Hoài:......
Tôi Là Trần Vinh Diệu: 【Thời gian sẽ trả lại trong sạch cho cậu. 】//@ Nguyên Trừng......
OCT Tạ: 【 Đoạn guitar này rất êm tai 】//@ An Ninh:......
Lương Du: 【 Lần đầu tiên gặp được Nguyên Trừng, là trong một show diễn thời trang ở nước ngoài, lúc ấy người đại diện không ở bên cạnh, tôi lại không hiểu tiếng Pháp, may mắn thay Nguyên Trừng nhìn ra tôi là nghệ sĩ đến từ Trung Quốc, nơi nơi đều chiếu cố tôi rất nhiều. Hai năm nay cậu ấy càng ngày càng nổi, tự nhiên sẽ xuất hiện các loại điều tiếng nghi ngờ, nhưng cậu ấy trước sau vẫn luôn mỉm cười đối mặt, mong các bạn che chở cho cậu ấy. 】//@ Trần Vinh Diệu......//@ Nguyên Trừng......
Hoắc Dương Thanh: 【 Đúng thế, che chở hắn bắt nạt người khác, che chở hắn trộm đồ [ nhe răng ]】//@Lương Du:......//@Trần...
Viên Tinh Châu: "......"
Viên Tinh Châu không nghĩ tới Hoắc Dương Thanh thế mà lại cấp tốc chạy ra tiền tuyến hóng hớt, còn đích thân ra trận sát phạt, lúc này có chút dở khóc dở cười, lại thấy cảm động, lúc này mới cẩn thận dè dặt mà đăng lên phát ngôn đầu tiên của chính mình.
【 Tôi là Viên Tinh Châu, ở trong buổi concert của nhóm nhạc STAR năm XX, tôi đã từng chơi một đoạn guitar ngẫu hứng, là đoạn nhạc ở trong video.
Đây là sáng tác của tôi.
Linh cảm của đoạn nhạc này, đến từ sân khấu của chính ngày hôm đó, các bạn chung nhóm tán gẫu cùng với mọi người ở phân đoạn talk. Ngày đó ánh đèn rất đẹp, như là cả bầu trời được lấp kín bởi những vì sao. Trên sân khấu mỗi một thành viên phát biểu đều sẽ gặt hái được những tiếng hoan hô và tiếng thét gào của mọi người. Tôi ở phía sau sân khấu, giống như các fan ẩn mình trong bóng tối, bỗng nhiên lại suy nghĩ, không biết fan của tôi đang ở đâu?
Tôi không được bố trí cho phát biểu, nhưng lại muốn chào hỏi với fan của mình, cho nên đành dùng phong cách fingerstyle jazz mới học được mà solo một đoạn.
Tôi hy vọng các bạn nghe được, cũng mong rằng các bạn sẽ thích.
Đoạn nhạc này cũng không phải để biểu đạt tình yêu. Nó là một lời chào thầm lặng, là tiếng chuông trên mặt sông trong màn đêm tăm tối, và đang âm thầm chờ đợi đến một lời hồi đáp.
Tôi không nghĩ tới ở nhiều năm sau đó, nó sẽ lấy phương thức như vậy, bị người thay tên đổi họ, xuất hiện ở trong tầm mắt của công chúng.
Nó không hề crazy một chút nào, nó tùy hứng, mông lung, có một chút thương cảm.
Nó là cảm xúc của tôi, là thứ hoàn toàn trọn vẹn, thuộc về tôi.
......"】
Viên Tinh Châu nghĩ một lát, lại xóa đi đoạn công khai lên án ở bên dưới.
Khi ấy thiết lập thành viên của STAR là bảy người, ngụ ý là "bắc đẩu thất tinh", mà Viên Tinh Châu từng có biệt hiệu, gọi là "sáu phẩy năm", lý do là mọi người cho rằng cậu ở trong nhóm không tính là một người, chỉ có thể tính một nửa.
Loại danh xưng này tổn thương lòng người vô cùng, Viên Tinh Châu debut với tư cách quán quân của cuộc thi tuyển chọn tài năng, lại có thể nào không có dã tâm?
Thế nhưng cậu cơ bản là không có đất sử dụng tài năng. Công ty sắp đặt như thế, thời lượng lên sóng của cậu đã ít, cơ hội thể hiện cũng ít. Các thành viên trước khi debut đều đã tích lũy một lượng fan, độ nổi tiếng vốn dĩ đã có ưu thế. Cậu là phương án tuyển lính nhảy dù*, lại không có quyền lên tiếng...... Vòng qua vòng lại, chỉ có thể trở thành một nhân vật thêm vào cho đủ quân số ở trong nhóm.
Mà fan của cậu cũng là thành phần yếu nhất trong số các fan của nhóm nhạc, đặc biệt là kể từ sau sự kiện tranh giành tiếp ứng, fan Châu bị áp chế trên mọi mặt trận, fan lớn nhỏ không muốn chịu nhục nhã dần dần rời đi.
Về sau có lần tổ chức concert, các fan được cho phép mang bảng đèn vào trong sân, Viên Tinh Châu ở hậu đài nhìn quanh nửa ngày, rốt cuộc ở trong mấy nghìn người, phát hiện một nhúm nhỏ những người ủng hộ giơ bảng tên của mình.
Cho dù chỉ là đối với một nhúm người nhỏ bé này, cậu cũng nhịn không được muốn đặc biệt cảm tạ. Không có cơ hội nói chuyện, vậy thì bèn đánh đàn để biểu đạt tâm tình của chính mình, vui sướng, ưu thương......
Cậu xem đây như là một đoạn đối thoại, bởi vì sáng tác quá nhiều, đàn qua rồi liền quên. Nếu không phải fan của CP Hoài Châu đào ra một đoạn này, cậu trong lúc xem video khắc sâu ấn tượng, nhớ tới nguyên do ban đầu, có lẽ cũng sẽ không phát giác.
"Hóa ra cậu thảm đến như vậy sao?" Lý Nguyên hỏi ở trong nhóm chat, "Lẽ ra độ nổi tiếng của cậu không nên thấp chứ?"
Sau khi bài viết weibo của Viên Tinh Châu được đăng lên, bị mọi người chuyển tới chuyển lui, rất chóng bị đẩy lên đầu đề.
Các tài khoản marketing lại vội vàng bê đoạn này đi, hỏi dân tình hóng hớt thấy thế nào.
Bên dưới hot search #Viên Tinh Châu đáp trả#, các thể loại phe phái lên tiếng loạn thành một mớ hỗn độn. Các fan CP nhắn lại nhiều nhất, hoan hô "Diệp Hoài cứng phết, Tinh Châu đáng thương ghê". Nhóm fan Châu vội vàng đau lòng "đào mộ" những bài đăng cũ, fan Trừng thì mắng cậu "bú fame", nhất định phải đợi cho đến khi bài hát này hot lên rồi mới tiến hành cái gọi là "bảo toàn bản quyền".
Mấy tài khoản câu view vội vàng mở cuộc bình chọn, bắt đầu lợi dụng từ khóa để marketing, chia sẻ đường dẫn web sex, xem bói, sôi nổi đăng ảnh selfie.
Nhưng có thể thấy rất rõ, fan và thủy quân của phe Nguyên Trừng đã bắt đầu rút lui. Cho đến nửa đêm, hot search của Viên Tinh Châu và Nguyên Trừng mới từ từ hạ nhiệt, rơi lại phía sau.
Mục đích của Lý Nguyên đã đạt được, lại cho thuỷ quân đóng giả làm fan Trừng, ngay sau đó đăng weibo mắng chửi fan chị đại của Nguyên Trừng chẳng được tích sự gì, lên diễn đàn dùng acc clone đăng bài "thoát fan", thậm chí còn tiện thể thò chân làm cho đủ một quy trình "quay lại giẫm".
"Thật đúng là đồ thừa tỷ tỷ chơi chán rồi vứt lại." Lý Nguyên một mặt chỉ huy người khác đi làm, một mặt tấm tắc ra tiếng, "Cũng đã lâu rồi không làm ba cái trò hạ cấp bôi đen lẫn nhau này, quả thật ô uế đôi bàn tay của tỷ tỷ."
Viên Tinh Châu: "......"
Một ngày này trôi qua, Nguyên Trừng từ marketing "đa cấp" cho đến "lật xe",