Sư Tử ngồi dựa vào gốc cây suy tư. Cô rối trí không biết nó nên bỏ cuộc không? Cô cứ quay cuồng trong suy nghĩ đó. Ánh mắt vô định nhìn về một hướng. Bỗng:
- Ê! Osin! Làm gì mà thẫn thờ thế hả?
Sư Tử hướng ánh mắt chan chứa nỗi buồn về phía gọi đó. Cô gượng cười, lấy lại một chút sức lực:
- Cự Giải!
Cự Giải cười hiền chạy lại ngồi sát bên cạnh cô. Ném cho cô một lon bia mát lạnh. Sư Tử mỉm cười châm chọc:
- Sao ở trên này lại kiếm được bia vậy?
- Tôi tốt bụng nên sợ cô khát nên mang lên cho cô đó. Làm gì có ai tốt như tôi đâu!
- Tự tin gớm – Sư Tử nói thật nhỏ
Cự Giải mở nắm lon bia đưa cho Sư Tử. Rồi anh tiếp tục:
- Thất bại mấy lần rồi?
Sư Tử thở dài:
- Lần này không thất bại… hẹn hò một ngày!
Cự Giải chả thèm nhìn Sư Tử. Anh thở dài:
- Như vậy là còn may đó nha! Tôi bị lừa tình cảm mới cay chứ. Tình cảm đâu phải thứ để đùa được mà lại lấy nó làm trò chơi ình… Tôi… với Thiên Yết chia tay rồi!
Nghe nói đến đó, Sư Tử vội òa khóc nức nở. Lúc này nước mắt cô cứ tuôn ra. Cô cảm thấy cô đọc từ khi chuyển đến lớp này. Nếu không có Cự Giải chắc cô cũng sẽ bị trầm cảm luôn mất.
Cự Giải quay lại, nhìn cô ngạc nhiên! Rồi anh định đưa tay lên lau nước mặt của cô. Nhưng Sư Tử lại lắc đầu, gạt tay Cự Giải ra. Cô quay người, lưng đối với lưng Cự Giải. Cô dựa vào lưng anh trong sự ngạc nhiên và hụt hẫng của Cự Giải. Cô nghẹn ngào:
- Ngồi im như vậy. Tôi không muốn anh nhìn thấy tôi lúc này.
Cự Giải ngửa mặt lên trời cười nhạt.