Cuối cùng thì Bạch Dương cũng đã đến được nhà Ma Kết. 11h rồi và cô lại có cảm giác buồn ngủ… Cô lảm nhảm:
- Thiệt tình… Sao lần nào đến đây mình cũng có cảm giác buồn ngủ thế nhở!?
Vừa dứt lời thì chiếc cửa cũng bật mở, Bạch Dương chỉ kịp mỉm cười rồi mắt lờ đờ gục luôn vào người Ma Kết. *đồ sâu ngủ*
Ma Kết cười nhẹ vuốt mái tóc màu hạt dẻ của cô. Anh nhấc cô lên một chút và để cô tiếp đất một cách tự nhiên nhất. Cảm giác đau điếng làm Bạch Dương tỉnh giấc, cô tỉnh hẳn ngủ đá vào chân anh:
- Đau đấy -.- ~ - Rồi Bạch Dương đổi giọng ngọt ngào – Kết đẹp “zai” à… Mai rồi học được không? Hôm nay tớ muốn về nhà ngủ.
Vẫn cái ánh mắ nghiêm nghị không lung lay trước giọt ngọt ngào kia. Anh vuốt tóc:
- Cho cậu thoát lần này thì lần sau cậu cũng sẽ làm như vậy thôi! Vậy nên giờ thì lên học đi… lần sau tha hồ ngủ.
Chưa kịp nghe câu trả lời của Bạch Dương thì anh đã kéo cô lên phòng rồi nhét cô vào cái bàn học. Ngồi ở đó, Dương hết ngáp ngắn rồi ngáp ngài, ngáp lên rồi lại ngáp xuống. Đầu óc thì quay cuồng nên cô chả nghĩ được gì. Có mấy lần nghiêng ngả suýt rơi khỏi bàn thì Ma Kết lại tóm cô lại. Anh cốc đầu trách móc cô:
- Học hành như vậy thì thi làm sao được hả?
- Cho tớ về đi… Ai bảo cậu hẹn muộn như thế này? Từ giờ tớ sẽ chăm học vào buổi sáng… Cứ đến nhà cậu là mắt mũi nhắm tịt cả vào…
Bạch Dương nằm bò