Tiểu Lý thị thoạt nhìn đã biết không phải là người hiền lành, Dư Dung lập tức lôi kéo tiểu Lý thị nói: “Ta vừa thấy tẩu tử đã thấy thân thiết, ta có mang theo một ít khăn tay từ phủ Bình Giang về, sợ tẩu không thích.
Đi, ta dẫn tẩu đi xem nhé?”Dư Mai đương nhiên cũng theo sau đi vào, Dư Dung lấy ra hai chiếc khăn tay ra trước cho hai người xem, lúc này mới nói: “Trước giờ không biết hai người thích màu sắc, hoa văn gì, cho nên mới lựa chọn hai chiếc khăn tay này.Ta thấy đại tẩu khôn khéo tháo vát nhất, rất thích hợp với hoa tường vi này.
Mai Nhi lại là một đóa hoa mai.
Về phần mấy thứ quý giá hơn chút thì chúng ta học nghề trong phủ thành.Không bằng được mấy người Mai Nhi có được tiền công, có thể làm được những thứ quý hơn, cũng vì sư phó thương ta nên mới cho phép ta thêu khăn.”Nữ nhân đều có lòng yêu thích cái đẹp, tiểu Lý thị sớm đã hí hửng quấn khăn lên đầu.
Dư Mai lại nhìn khắp phòng, nhất là khi thấy Dư Dung bày biện bốn cái rương lớn thì không nhịn được.“Tam tỷ dùng lời nói để dỗ dành ta sao? Mấy rương gỗ kia của tỷ không hề tầm thường, còn nói mình không có tiền, chẳng qua là dỗ bọn ta chơi chơi mà thôi.”Dư Mai không phải như tiểu Lý thị, chỉ chút ân huệ nhỏ đã bị lừa