"Thanh Thanh đi rồi?" Dường như mẹ Vương cảm giác được.“Dạ.”Cố Khanh gật đầu, nhìn bọn họ bởi vì trông thấy con gái mà nâng cao tinh thần đôi chút, cô bổ sung thêm vài câu:“Thanh Thanh không có tạo sát nghiệt, lại là bị chết oan.
Kiếp sau hẳn là có thể đầu thai, chú và dì có thể đốt ít đồ xuống dưới cho cô ấy đút lót, không chừng cô ấy còn có thể báo mộng cho chú và dì.”"Thật sự hữu dụng? Thanh Thanh còn có thể đến báo mộng cho chúng tôi hả?”Mẹ Vương vốn đã rất mê tín, hiện tại tận mắt thấy quỷ hồn của con gái thì càng tin sái cổ mấy thứ này.Cố Khanh nghiêm túc gật đầu: “Hữu dụng.
Nhưng tiền giấy phải được tạo ra bằng phương pháp đặc biệt chuyên môn, nếu chú và dì không biết làm sao kiếm được thì có thể đi chùa thắp nhang, hẳn là cũng có hiệu quả."Những thứ này đều là Cố Khanh kết hợp kiến thức ngẫu nhiên toát ra trong óc và tư liệu xem trên mạng suy luận ra.Cha mẹ Vương nghe vậy, trong lòng có niệm tưởng mới, tinh thần lên cao chút, không còn bộ dạng ủ rũ nữa.Hướng Vi ở một bên thì đang thả hồn lên mây.Hướng Vi được Cố Khanh mở ra cánh cửa của thế giới mới, bắt đầu nhớ lại mỗi năm tiết Thanh Minh, trong nhà mua một đống tiền giấy.Cô ta lại nhớ đến cha mình cách một khoảng thời gian sẽ mơ thấy ông nội giơ gậy đánh, mắng ông mua tiền giả.Hướng Vi rụt cổ thầm nghĩ, chắc đây không phải là ông nội đang báo mộng chứ?.
.
.Từ biệt cha mẹ họ Vương, Cố Khanh vội vã trở về.Khoảnh khắc Vương Thanh Thanh cúi đầu biểu thị cảm tạ bọn họ, tự nguyện rời đi thì Cố Khanh dường như nhìn thấy một luồng sáng vàng bay về phía bọn họ, tiếp đó chia làm hai nửa đi vào người của cô và Hướng Vi.Sách ngọc vẫn luôn yên lặng trong đầu cô dường như nhích nhẹ, Cố Khanh sốt ruột muốn trở lại xem tình huống.Về phòng ngủ, mọi người