Cuộc Sống Mới Tại Dị Giới

Chương 8


trước sau


Trong lúc vạn thiên vũ đang nói chuyện với hệ thống thì ở bên ngoài có một bóng đáng nhỏ màu đen đang cố lê từng bước một tới chổ vạn thiên vũ.

ngay sau khi thiên vũ ra lệnh tất đi màng chắn bảo vệ thì con yêu thú nhỏ màu đen bức vào mà không gặp bất cứ trở ngại nào. nó mừng rỡ vì cuối cùng cũng có thể bước vào trong, lấy hết sức bình sinh lao ngay tới chổ của vạn thiên vũ mà không hề nghĩ ngợi gì. nó há miệng thật to đến hết cỡ và cắn vào chân của vạn thiên vũ mà không để ý tới là đối tượng mà nó đang cắn lại là thứ mà nó không nên chạm vào.

dù có biết thì nó cũng không quan tâm vì hiện tại nó đang quá đói, nó đã không có gì vào bụng suốt mấy ngày nay rồi. giờ mà không có gì cho vào bụng nữa là nó cũng đi luôn, nên nó dù biết là nguy hiểm nhưng cũng phải liều một phen. nhưng thật đáng tiết cho nó là hiện giờ nó không còn nhiều sức để cắn nữa với lại cấp bậc hiện giờ của vạn thiên vũ cách con yêu thú này một khoảng không hề nhỏ nên việc con yêu thú này đang cố cắn vạn thiên vũ từ nãy giờ đối với hắn chỉ giống như gãi ngứa mà thôi.

còn về phần vạn thiên vũ thì sau khi cho ngừng hoạt động của bức màng bảo vệ thì đang tập trung mở hết các cấp độ của túi quà cấp độ. sau khi mở thì hắn hiện tại không dưới chục bộ y phục xịn sò "full 6 trang" đã cường hóa max cấp, một đống binh khí, thần khí, trang sức theo bộ với nhau.

số lượng lớn các loại khoáng thạch, nguyên liệu, thảo dược, vật phẩm, vv... nói chung là rất nhiều thứ cho hắn thoải mái làm gì thì làm như công việc rèn đúc của luyện khí sư, luyện đan của các luyện đan sư, các món ăn của trù sư, chế tác vật phẩm của trù sư, vv...

đang trong lúc kiểm kê đồ đạc của mình thì cảm thấy dưới chân có cái gì đó bám vào chân và không ngừng làm cho hắn cảm thấy nhột.

vạn thiên vũ nhìn xuống thì thấy một con vật nhỏ như con mèo nhà với một bộ lông đen gần như toàn thân chỉ có chóp đuôi với bàn chân thì màu trắng trong khá là đáng yêu. hai chân trước thì ôm chân của vạn thiên vũ còn miệng cứ cắn qua cắn lại trông khá là buồn cười.

vạn thiên vũ ngồi xuống vuốt ve con thú nhỏ. lúc này cái sự bá đạo đến từ huyết mạch của vạn thiên vũ mới phát huy. ở trong game cái huyết mạch này có một nội tại vô cùng mạnh: đế vương chi khí.

nội tại này có khả giúp cho người sở hữu không bị bọn dã quái tấn công tự do nữa mà còn có phần né tránh tạo thành một vùng an toàn mỗi khi người sở hữu suất hiện cho dù đó là khu vực không an toàn đối với người chơi khác, chỉ khi nào mình chủ động tấn công chúng thì chúng mới tần cộng lại. không những thế đế vương chi khí còn có thể làm giảm 30% các chỉ số của quái có huyết mạch thấp hơn và đối với người chơi khác trong một khoảng thời gian. nhất là trong các trận giao tranh hay là các trận đấu 1vs1 trong chế độ lôi đài thì khỏi phải nói là nó mạnh đến mức nào.

con yêu thú cảm thấy khí tức vương giả phát ra từ tên nhân loại này khiến cho nó cảm thấy sợ hãi, rung lên cẩm cập không dám nhúc nhích.

vạn thiên vũ lấy hai tay nâng con yêu thú lên và ngắm nhìn con yêu thú một cách thích thú.


“a thì ra là một con hổ con, lông đen chân trắng thật là dễ thương quá đi mất”

“hệ thống thông tin của con hổ con này”

(có ngay)
......
tên: phi thiên hổ "biến dị"

cấp: 12 "nhất phẩm sơ cấp"

tuổi: 3 tháng tuổi.

huyết mạch: một tia mỏng manh của bạch hổ

tình trạng: mệt mỏi, đói khát, suy nhược cơ thể.

tư chất: 5 sao

mô tả: một con phi thiên hổ con bị bi biến dị, không được mẹ nuôi nắng đàng hoàng nên phát triển không bằng các anh chị
em khác nên đã bị vứt bỏ không thương tiết. vì còn nhỏ nên chưa thể kiếm ăn nên thường xuyên bị đói dẫn đến tình trạng suy nhược cơ thể.
......
“không ngờ ý chí sống của con thú này lại mạnh mẽ như vậy”

(cái này có gì lạ đâu thưa túc chủ, đây chỉ là quy luật sinh tồn mà thôi. mạnh được yếu thua, không mạnh mẽ thì chỉ có nước chết)

“vậy theo ngươi ta có nên thu phục nó không?”

(túc chủ muốn thu phục nó thì nói đại ra luôn đi cần chi dài dòng quá vậy. tư chất 5 sao tất nhiên phải tóm lấy rồi còn phải hỏi)

(túc chủ nên biết kể cả những sinh vật như rồng, phượng hoàng, kỳ lân nói chung con non sinh ra tư chất cũng từ 4 tới 6 sao mà thôi còn 7 sao trở lên thì miễn đi éo có đâu. tiện thể nói luôn cho túc chủ biết là trong tất cả những con yêu thú lúc nãy tụ lại xung quanh túc chủ con có tư chất cao nhất chỉ có 3 sao thôi)

(với lại con yêu thú này chỉ mới trong tình trạng ấu niên kỳ nên có giá trị bồi dưỡng rất cao, cũng như không gian phát triển sau này cũng rất lớn)

“vậy ta phải làm sao mới có thể thu phục được nó đây?”

(thì chỉ cần nhìn vào con yêu thú và nói ‘thu phục’ sau đó liên tục nhìn vào con yêu thú 5 giây mà thôi, việc còn lại cứ giao cho hệ thống)

“thu phục” vạn thiên vũ làm theo lời hệ thống.

sau 5 giây một thông báo vang lên

(thu phục thành công)

lúc này vạn thiên vũ cảm thấy có một sợi dây ràng buộc giữa mình và con tiểu hổ này. và vạn thiên vũ cũng không còn nhìn thấy dáng vẻ hoảng sợ của con tiểu hổ này nữa mà thay vào đó là một dáng vẻ ngoan ngoãn đáng yêu của những bé ‘boss’


“kể từ giờ ta sẽ gọi mi là ‘tiểu hắc’”

(nói thật, túc chủ đật tên nghe dở quá)

“đúng là không có óc thẩm mỹ, tên hay thế mà chê”

hệ thống không nói gì hết mà chỉ hiện ra một cái icon mặt khinh bỉ mà thôi. vạn thiên vũ nhìn thấy mà cũng chả quan tâm. vì bây giờ mối quan tâm của vạn thiên vũ là bé boss này mà thôi.

“bây giờ thì bắt đầu chữa trị chi mi thôi. hệ thống ta nên làm gì đây”

(tất nhiên là cho nó uống một bình hồi lực đan để

hồi phục lại thể lực cho nó rồi mới cho ăn)

nghe vậy vạn thiên vũ liền lấy một bình hồi lực đan ra và cho tiểu hắc ăn. sau một lúc thì trình trạng của tiều hắc cũng trở nên khá hơn tuy bụng vẫn còn đói nhưng tình trạng không còn tồi tệ như lúc trước.

ngay lúc này tiếng cảnh báo của hệ thống lại vang lên.

(túc chủ có một mối nguy hiểm sập tới túc chủ hãy cẩn thận)

“ý của ngươi nói mối nguy hiểm mà người nói là đó hả hệ thống”

vạn thiên vũ quay người ngước nhìn về phía xa có sự hiện diện đang đến gần. rút kinh nghiệm lần trước quá tập trung vào hệ thống mà không để ý tới xung quanh nên mới bị tiểu hắc tập kích.

chỉ sau vài giây một đám người ngự kiếm, ngự khí mà đến cách chổ của vạn thiên vũ đang đứng khoảng chừng 100 m. tuy là cách khá xa nhưng đối với những người này thì cách nhiêu đó là gần lắm rồi. tuy nói làm 1 đám người nhưng cũng có phân chia ra có người thì đi theo nhóm, có người thi đi riêng.

sau khi đến cả đám người không nhìn thấy thứ gì hết ngoại trừ một người thanh niên trẻ tuổi với một con yêu thú đang đứng ở đó cả đám người tỏ ra ngạc nhiên.

“sao lại không có gì hết chẳng lẽ chúng ta đến nhầm nơi rồi sao” một nam nhân lên tiếng

“không, không thể nhầm được động tĩnh lớn đến thế kia mà” một người khác đáp lại.

“chẳng lẽ tên tiểu tử này đến trước và đã thu thập đi rồi” một người nam nhân ttrung niên lên tiếng.

“có thể lắm chứ. thật hâm mộ tiểu tử này may mắn có được thiên tài địa bảo” một người nam nhân trung niên bận một bộ y phục như của trưởng lão của một tông môn nào đó lên tiếng.

“vậy làm thế nào bây giờ đây sư phụ?” một người nam nhân trạc tuổi vạn thiên vũ lên tiếng.

“còn thế nào nữa, chúng ta đã không có duyên với nó thì muốn lấy cũng vô dụng. đi thôi đừng quên mục đích của chúng ta tới đây làm gì” người đàn ông trung niên dứt khoát từ bỏ, quay người rời đi.

“vâng” người thanh niên và những người khác đáp lại và cũng quay người rời đi.

“đúng là một lũ nhát cấy”

một người cao to vạm vỡ nhìn nhóm người bỏ đi mà khinh bỉ.


“chỉ là một cái tông môn xuống dốc thì lão đại quan tâm làm gì”

một người đàn ông có phong thái khá là tao nhã nhưng khuôn mặt trông khá là đê tiện lên tiếng tỏ ra không quan tâm nhưng ai mà biết trong lòng hắn ta đang nghĩ gì.

“may cho chúng là còn biết tự lượng sức mình còn dám ở lại tranh đoạt thì ta cũng không ngại chẻ chúng làm hai đâu”

“còn ngươi...”

tên to cao vạm vở quay người và chỉ vào vạn thiên vũ và hét lên.

“tên nhóc tiểu bạch kiểm kia khôn hồn thì mau giao nộp tất cả ra để chết còn toàn thây”

ở bên dưới vạn thiên vũ cảm thấy sát khí của mấy người kia mà cũng chẳng nói gì hết. nói đúng hơn là chả quan tâm tới sự hiện diện của mấy người này, bây giờ điều mà vạn thiên vũ quan tâm tới đó là vỗ béo cái con tiểu boss này mà thôi.

thấy mình lời mình nói bị đối phương không coi ra gì mà chỉ chăm chăm đúc đồ ăn cho con yêu thú nên thẹn quá hóa giận.

“được lấm, đã muốn chết thì ta cho ngươi chết. chiến kỹ: bạo liệt quyền” người đàn ông hát lên rồi lao tới

“là hoàng cấp cao cấp chiến kỹ của lão đại. thằng nhóc này chết chắc rồi”

“đúng vậy...”

về phần của vạn thiên vũ từ nãy tới giờ tuy là nghe hết thảy nhưng cũng không để tâm tới, đối với hắn mà nói ‘nước giếng không phạm nước sông’, ‘việc của ai thì người đó làm’ vậy mà đám người này lại cố ý làm phiền hắn nữa chứ. ai mà không giận cho được.

“hừ. đúng là không biết sống chết”

vạn thiên vũ ung dung đứng dậy và chờ đợi cho nấm quyền tới gần mình, chỉ một động tác nho nhỏ là giơ một ngón tay lên để đối đầu nấm quyền đang tới. cả hai va chạm vào nhau, ngón tay của vạn thiên vũ vững như bàn thạch không hề bị lay động một chút nào điều này làm cho người đàn ông sợ hãi.

bởi hắn biết rõ thực lực của mình như thế nào, nên ngay khi thấy nắm quyền của mình bị chặn lại thấy sợ hãi vì biết mình đã đá trúng tấm sắt. hắn muốn chạy ngay và luôn.

“muốn chạy, đã muộn”

vạn thiên vũ sau khi lấy ngón tay đỡ đòn thì thấy đối phương muốn chạy, ngay lập tức bàn tay hóa thành trảo nắm lấy tay của người đàn ông rồi kéo xuống, sau đó một tay khác bàn tay hóa thành chưởng tập hợp linh lực vào tay và tận ngay chưởng đó vào ngực của người đàn ông. sóng ba động của chưởng lực sau khi va chạm tạo thành vòng tròn lan tỏa ra ngoài rồi biến mất còn chưởng lực thì mang theo linh lực làm tăng thêm y lực chưởng và đầy người nam nhân về phía sau với tốc độ cao. người nam nhân bị chưởng bay vút qua đám người khiến cho cả đám mất thăng bằng xém chút nữa là cả lũ ngã xuống đất luôn rồi.

đề cử truyện hay tháng 5: trọng sinh làm mạnh nhất kiếm thần ta có một thân bị động kỹ, ta thật không phải khí vận chi tử, main thông minh, không trung, không gái



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện