Làm xong lồng nhốt thỏ thì cũng đến lúc phải làm gì đó với thỏ cha rồi.
Thịt thỏ tuy chứa nhiều vitamin, khoáng chất, nguồn dinh dưỡng nhưng không phải ai cũng nên hay có thể ăn.
Những người bị yếu sinh lý, liệt dương, [email protected] muốn yếu thì tốt nhất không nên ăn thịt thỏ, cũng may Hạo Thiên nhà chúng ta không bị những trường hợp trên.
Diệp Ngân cũng không bị kị gì với thịt thỏ.
Tuy thịt thỏ bổ dưỡng nhưng không nên đem thịt thỏ nấu với ba ba, thịt rùa hoặc chế biến những món này trên cùng một bữa ăn vì sẽ gây đau bụng tiêu chảy.
Không không nên nấu hoặc ăn thịt thỏ với củ cải, rau cải vì sẽ sinh ra chất độc, gây ngộ độc.
Trên đảo hoang này thì chắc chắn thịt thỏ sau khi xử lý cũng chỉ đem nướng ăn mà thôi, nên cũng không đáng lo ngại.
Thịt thỏ giàu dinh dưỡng nhưng lại có mùi hôi, nguyên nhân chủ yếu là do khi sơ chế nếu không làm sạch lông thì thịt thỏ sẽ bị hôi, khó ăn.
Ngoài ra ở phía trên thân của thỏ còn có một bộ phận tiết mùi hôi rất khó chịu, đặc biệt ở phần xương đuôi và hậu môn.
Tuyến sữa ở thỏ cái tuy ngon nhưng cũng phát ra mùi hôi.
Diệp Ngân, do không chịu được mùi hôi nên chỉ phụ giúp Hạo Thiên đốt thêm lửa, nhổ xả, làm sạch rồi cắt mỏng ra rồi băm vụn để ướp thịt thỏ.
Hạo Thiên thì phụ trách công việc xử lý con thỏ và chia thịt thành nhiều phần.
Cách để sơ chế thịt thỏ không hôi, đầu tiên tiến hành vệ sinh cổ thỏ – nơi cắt tiết.
Cắt tiết đến khi thỏ chết hẳn.
Tiết thỏ tuy có thể ăn nhưng Hạo Thiên dùng nó để làm mồi bẫy cá.
Tiếp theo là dùng nước sôi để trụng thỏ rồi nhổ lông, hiện tại thì bọn họ chưa thể nấu nước sôi một cách tử tế nên có thể nướng trên lửa để làm sạch lông để giảm mùi hôi rồi rửa sạch.
Mổ bụng thỏ bằng dao nhọn, thỏ dễ vỡ ruột nên tiến hành nhanh gọn, cẩn thận.
Lấy hết nội tạng ra ngoài, có thể bỏ đi hoặc dùng làm mồi bẫy cá.
Cuối cùng là cắt bỏ hết phần xương đuôi tiếp xúc với hậu môn.
Rửa sạch, treo lên để khô ráo nước rồi đem làm thành món thỏ nướng.
Để thịt thỏ có thể khử bớt mùi tanh hơn do đây là thỏ rừng nên Hạo Thiên phải dùng thêm một ít xả để ướp khoảng 10-15 phút.
Dù đã khử mùi nhưng mùi tanh hôi vẫn còn, Hạo Thiên phải khử thêm vài lần để có thể giảm tối đa mùi hôi, để Diệp Ngân có thể dễ ăn.
Ngọn lửa hồng bừng cháy, những cục than đỏ rực, những miếng thịt được Hạo Thiên cắt mỏng bị xiên vào những cây nhỏ được vuốt nhọn được gác trên lửa than.
Chẳng mất bao lâu, những giọt mỡ ứa ra, nhỏ từng giọt xuống lớp than, phát ra tiếng xèo xèo.
Những tia khói nhè nhẹ bốc lên mang theo mùi hương vừa thơm vừa có mùi hôi.
Dù đã cố gắng xử lý mùi hết mức có thể, nhưng như thế cũng có thể gọi là thành công.
Nếu có rừng với