Hạo Thiên cũng chẳng quan tâm đến việc này, bây giờ hắn cần ra ngoài, vẫn còn nhiều việc hắn phải làm.
"Được rồi! Làm sao để ra vào?" Hạo Thiên có chút gấp gáp.
"Thưa chủ nhân! Để ra ngoài anh chỉ cần nghĩ đến bên ngoài, để vào cũng tương tự!" Ciel thông báo.
Nghe thế Hạo Thiên liền nhắm mắt lại, nghĩ đến ra ngoài, ngay lập tức Hạo Thiên trở lại nơi trú ẩn.
Mở mắt ra, Hạo Thiên cảm thấy nhẹ nhõm, không ngờ đợt cập nhật này đem lại nhiều thông tin như vậy.
Có điều, vẫn chưa biết là ai có thể đưa họ đến được chỗ này và có vẻ họ không thể rời đi nữa.
Hạo Thiên có chút buồn, thì lúc này Diệp Ngân đi lại bên cạnh.
"Anh tỉnh rồi!" Diệp Ngân vui vẻ, nói tiếp: "Anh hơi lười biếng rồi đấy nhé!"
"Xin lỗi! Có lẽ do mệt mỏi quá! Nằm nghỉ có chút… khoan đã… giờ là mấy giờ?" Hạo Thiên có chút lo lắng.
"Hiện tại đã hơn bảy giờ tối! Thấy anh ngủ ngon nên không ai gọi anh dậy! Mau rửa mặt rồi cùng ăn với mọi người!" Trúc Diệp Thanh nói.
"Xin lỗi! Để mọi người chờ rồi!" Hạo Thiên áy náy.
"Anh đi nhanh đi, mọi người đều đói cả rồi! Xin lỗi đâu có no được đâu! Hihi!" Lily cười cười.
"Hay để chị ấy rửa mặt cho nhỉ?" Mary cười cười nhìn Diệp Ngân.
Trúc Diệp Thanh cùng những người còn lại rất vui vẻ, Diệp Ngân thì ngại quá nên đỏ mặt không dám nói gì, Artemis do không hiểu họ đang nói gì nhưng thấy họ cười thì cũng cười theo.
Cũng không để Artemis bị thiệt thòi, Trúc Diệp Thanh cũng phiên dịch lại cho cô bé hiểu.
Cũng không lo sợ Artemis sẽ bị hư hỏng bởi vì cô nàng cũng đã mười bảy tuổi, đủ để nhận thức chuyện yêu đương.
Hạo Thiên cũng không dám ở chỗ đó nên nhanh chân chạy đi rửa mặt.
Vài phút sau, mọi người đều đã có mặt đầy đủ, bữa ăn hôm nay đơn giản hôm qua, chỉ có thịt lợn nướng, canh nấm và trái cây.
Họ vừa trò chuyện vừa ăn uống no say rồi sau đó đi ngủ.
Mặt trời mùa thu từ từ mọc lên ở đằng đông, tiếng chim ríu rít, cây cối xào xạc, Hạo Thiên cũng thức dậy.
Để tránh phải ngủ ngoài trời, Hạo Thiên quyết định là sẽ tiếp tục ngủ trong lều, hắn không muốn tốn sức vào việc mở rộng thêm nhà bếp hay chỗ nào nữa trong lúc này.
Hạo Thiên đi xem mọi người đã thức chưa, rồi đi dạo xung quanh nơi trú ẩn, hắn không phải rảnh rỗi tới mức đó, hắn muốn thử nghiệm cái không gian đó.
Đến chỗ những tảng đá to, Hạo Thiên chạm tay vào rồi nghĩ thầm "vào trong", ngay lập tức tảng đá to đã theo hắn vào bên trong.
"Thật này! Đúng là tuyệt vời! Có cái này! Có thể cất trữ mọi thứ ở đây rồi!" Hạo Thiên nhảy tưng tưng lên.
Cảm thấy tiện ích, Hạo Thiên liền cho thêm mấy tảng đá nữa