Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
“Quận chúa” Bộ Sơ Lâm tươi cười chào hỏi.
Thẩm Hi Hòa lườm nàng ta, dừng bước trước buồng giam Vụ thứ sử, cứ đứng như vậy m3à không lên tiếng.
Bộ Sơ Lâm hết nhìn Thẩm Hi Hòa lại nhìn Vụ Tạo, hai người đều lặng thinh, khiến bầu không khí trong nhà1 lao
càng thêm ngột ngạt. Bộ Sơ Lâm nhẫn nhịn một lúc rồi nói: “Quận chúa, một lão già ngoài năm mươi có gì hay ho
cơ chứ?”
9Nói rồi, nàng ta ấp hai tay lên má, cười tươi rói: “Nhìn thì nhìn ta này, khôi ngô tuấn tú biết bao nhiêu?
Thẩm Hi Hòa liế3c xéo nàng ta rồi nói: “Vụ thứ sử, nếu ta có cách giữ gìn tính mạng toàn bộ gia tộc cho ông, ông có
chịu khai ra kẻ chủ mưu không?” 8
Vụ Tạo ngẩng phắt đầu, ánh mắt kinh ngạc, nghi ngờ và kích động.
Bộ Sơ Lâm cũng sửng sốt đến há hốc miệng, một lúc lâu sau mới nói: “Quận chúa, không thể làm bừa được đầu!”
Vụ Tạo phạm vào tội danh tru di cửu tộc, đừng nói là Thẩm Hi Hòa, đến Hữu Ninh đế cũng không thể tùy tiện ân
xá.
Thẩm Hi Hòa lờ Bộ Sơ Lâm đi, chỉ yên lặng đứng đó, bình thản nhìn Vụ Tạo.
Nhà lao lặng ngắt như tờ, Vụ Tạo và Bộ Sơ Lâm đều thuộc diện trong phạm, cân nhắc đến sự an toàn của hai người
họ, các buồng giam xung quanh đều trống không. Thẩm Hi Hòa có thể nghe được tiếng hít thở nặng nề của Vụ Tạo,
ông ta đang kích động, muốn tin mà lại không dám tin.
“Bệ hạ đã phái Chiêu vương đến đây để thụ lý vụ án của ông” Thẩm Hi Hòa chủ động lên tiếng, “Nếu ông chịu
khai, ta sẽ thu xếp thay đổi thân phận cho ông sau khi Chiêu vương đến”
“Thay đổi thân phận ư?” Vụ Tạo nhạy bén nắm bắt được điểm mấu chốt ngay lập tức.
Thẩm Hi Hòa nhẹ nhàng gật đầu: “Đêm qua ta đã xem lý lịch của ông, thời trước ông từng rời nhà đi học xa, sau đó
bị thương nặng, được người ta đưa về, còn bị mất trí nhớ. Ta đã cho người thu xếp, chỉ cần ông chịu phối hợp, ông
sẽ không còn là Vụ Tạo nữa mà chỉ là một kẻ giả mạo thân phận của Vụ Tạo. Đương nhiên, Vụ gia sẽ không bị liên
lụy bởi tội lỗi ông phạm phải.” D
Bộ Sơ Lâm và Vụ Tạo cùng nhìn chằm chằm Thẩm Hi Hòa bằng ánh mắt sững sờ, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. “Còn… còn có thể làm vậy nữa cơ à..” Bộ Sơ Lâm không biết phải diễn tả cảm giác chấn động trong lòng mình lúc này thế nào.
Quả là không có chuyện gì mà Thẩm Hi Hòa không dám nghĩ hay không dám làm!
Đôi mắt đã chết lặng của Vụ Tạo dần sáng lên, ông ta đăm chiêu một hồi lâu, cách này tuy mạo hiểm nhưng lại khả
thi, một khi làm vậy, ông ta sẽ không phải tội đồ của Vu gia nữa.
Vụ Tạo cố nén kích động, bình tĩnh nhìn Thẩm Hi Hòa: “Quận chúa, đây là chuyện của triều đình, quận chúa vốn
không được quyền can thiệp triều chính, mà việc này cũng không ảnh hưởng gì đến lợi ích của Tây Bắc, cớ sao
quận chúa phải mạo hiểm làm cho bằng được?”
Thẩm Hi Hòa khoanh tay trước ngực, dáng vẻ thanh nhã tựa một đóa mẫu đơn trắng ngần đang khoe sắc: “Kẻ chủ mưu ra sức vơ vét của cải như vậy hắn phải là một hoàng tử, mục đích của hắn đương nhiên là chiêu binh mãi mã,
tranh đoạt ngai vàng. Ta đã chọn Đông cung, đã muốn làm Thái tử phi thì kẻ địch của Đông cung cũng là kẻ địch
của ta.”
Nghe vậy, Bộ Sơ Lâm tỏ vẻ hâm mộ, khẽ lầm bầm: “Thái tử điện hạ chắc đã tích đức tảm đời” Quận chúa còn chưa
gả vào Đông cung mà đã hết lòng suy nghĩ cho hắn, dốc sức tiêu diệt kẻ địch giúp hắn thế kia.
Có điều, kẻ chủ mưu của vụ án trộm mộ này quả thật không đơn giản, tựa như một con rắn độc đang ẩn nấp trong
bóng tối, là một hiểm họa khôn lường. Vu Tạo không dễ gì tin tưởng: “Quận chúa và Thái tử điện hạ còn chưa có
hôn ước mà đã dám chắc mình sẽ gả vào Đông cung sao?”
“Chưa có chuyện gì ta muốn làm mà lại không thành công cả” Thẩm Hi Hòa hờ hững nhìn ông ta, “Đổi thân phận
cho ông cũng thế.”
Vu Tạo giữ thái độ hoài nghi chứ chưa bị thuyết phục, cho dù đề nghị của Thẩm Hi Hòa rất hấp dẫn nhưng lý trí
của ông ta vẫn còn đó.
“Ông còn do dự gì nữa? Quận chúa nhất ngôn cửu đỉnh, lời nói quý như vàng, còn đáng tin hơn