“Tất nhiên là tôi nghe thấy được, cậu nói tôi sẽ đánh quang côn, đây đều là do ai làm hại? Còn có lá gan chạy đến trong mộng của tôi giương oai nữa chứ, lá gan của cậu cũng rất to a, lúc ở bệnh viện còn dám đánh tôi ngất xỉu, hôm nay tôi nhất định sẽ hung hăng đánh cậu một trận cho hả giận!”Phó Minh Hành chờ nhìn thấy vẻ mặt kinh hoảng thất thố của Tạ Ngọc, cho dù là ở trong mộng, cũng không ai có thể nhìn thấy hắn tức giận mà không sợ hãi.
Kết quả sau khi hắn nói xong, Tạ Ngọc giống như không nhìn thấy hắn vậy, ở trước mặt hắn như đang nhìn thứ đồ vật gì đó, sâu kín mà thở dài nói: “Tiền bối, ngài rốt cuộc muốn thế nào mới bằng lòng phản ứng ta a?”Phó Minh Hành nhăn mày lại: “Không phải tôi đã đứng trước mặt cậu rồi sao, còn có, đừng có gọi bậy, cái gì mà tiền bối, tôi đâu có già đến mức đó!”Nhưng Tạ Ngọc vẫn không hề phản ứng, Phó Minh Hành liền khó chịu, tên chết tiệt này là đang cố ý làm lơ hắn? Tên này cư nhiên dám ở trong mộng làm lơ hắn?Phó Minh Hành cảm thấy không thể lại suy nghĩ, một khi suy nghĩ tiếp nhất định sẽ hộc máu, ban ngày nghĩ cái gì ban đêm mơ thấy cái đó, phản ứng trong mộng này chính là tiềm thức ban ngày của hắn, chẳng lẽ ở trong tiềm thức của hắn, Tạ Ngọc chính là một tên dám làm lơ hắn? Có phải hắn đã cho Tạ Ngọc mặt mũi quá rồi không?“Tạ Ngọc! Tôi đang nói chuyện với cậu đó, có nghe thấy không hả, cậu có tin hay không tôi sẽ……”“Tiền bối, ngài không muốn để ý tới vãn bối đúng không, vậy lần sau vãn bối lại đến làm phiền ngài nữa vậy.
Vãn bối ở trên hàng rào cảnh trong mơ của ngài có để lại ba đạo ấn ký, ba đạo ấn ký này sẽ thay vãn bối bảo vệ cảnh trong mơ của ngài không bị yêu ma quỷ quái quấy nhiễu.
”Ngay lúc Phó Minh Hành đang chuẩn bị bão nổi, Tạ Ngọc bỗng nhiên lại nói chuyện tiếp, ánh mắt còn nhìn phía trên đỉnh đầu.
Phó Minh Hành đi theo nhìn lên, liền phát hiện bên trong không gian u ám này, không biết vì cái gì lại xuất hiện ba đạo ấn ký tản mát ra một tầng kim quang, xác thật nhìn