Sáng hôm sau.
Hiếm có lần Viên Châu Hoa đi làm sớm, cô ta vào trong văn phòng chẳng thấy bóng người nào.
Ngồi vào chỗ lại nhớ mình quên chưa tô son cô ta liền chạy đi đến nhà vệ sinh.
Viên Châu San trên đường đi vệ sinh nhìn thấy trợ lý của Châu Chấn Kiệt đang lo lắng đi đi lại lại.
Cô ta cảm thấy kỳ lạ bèn lại gần hỏi.
"Làm sao thế trợ lý Trương?"
Trợ lý nghe tiếng cô ta hốt hoảng quay đầu, sau khi thấy là Viên Châu Hoa liền lắc đầu.
"Không có gì đâu Viên tiểu thư, mấy thứ lặt vặt ấy mà."
Viên Châu Hoa nheo mắt, cô ta cảm thấy có gì mờ ám ở đây vì thế ngăn không cho trợ lý Trương rời đi mà tra khảo.
Trợ lý Trương bị cô ép hỏi mãi cuối cùng cũng phải khai ra.
"Chuyện là như thế này..."
Càng nghe Viên Châu Hoa càng nhếch khóe miệng lên cười, cô ta bảo với trợ lý Trương.
"Chuyện này cứ để tôi nói với Châu tổng hộ cho, cậu yên tâm đi nhé."
"Cái này tôi..."
"Châu tổng mà nghe cậu nói sẽ trách mắng cậu đó, nên để tôi nói giúp cho Châu tổng không dám trách tôi đâu."
Trợ lý gật đầu rối rít cảm ơn cô vì anh ta cũng sợ bị tổng giám đốc mắng, mà Viên Châu Hoa cũng là người có thân phận cao, để cô nói cũng không sao hết.
Viên Châu Hoa đảo mắt cầm điện thoại đi vào trong nhà vệ sinh gọi điện, lúc sau đi ra đã tô lại son, cô ta chậm rãi bước về phòng của mình.
Nhìn đồng hồ trên tay, tầm giờ này Châu Chấn Kiệt chắc chắn đã có ở phòng của mình rồi, cô ta gấp tài liệu lại bước ra ngoài.
Lần này nhờ trợ lý cô ta không bị chặn lại trước cửa phòng của Châu Chấn Kiệt.
Đến khi cô ta gõ cửa Châu Chấn Kiệt tưởng là thư ký nên không nghĩ nhiều mà cho cô ta vào.
Viên Châu Hoa đi vào trong cầm tập tài liệu để lên bàn còn chống tay che đi ánh sáng của hắn.
Lúc này Châu Chấn Kiệt mới nhận thấy có sự khác thường bèn ngẩng đầu lên nhìn.
Viên Châu Hoa hướng hắn mỉm cười, Châu Chấn Kiệt nhíu mày hỏi.
"Ai cho cô vào đây?"
"Anh chứ còn ai, em gõ cửa và anh cho em vào mà."
"Cô biết rõ tôi không hỏi cái đấy, cô muốn vào phải thông báo trước với tôi."
Viên Châu Hoa thầm nhíu mày, trước đây khi còn yêu nhau cô ta đâu cần phải thông báo trước mới được vào chứ, bây giờ cái gì cũng phải thông báo giống như những kẻ cấp dưới khác.
Cô ta nén giận hỏi Châu Chấn Kiệt.
"Anh biết gì chưa, công ty Yin đã hủy bỏ đầu tư cho chúng ta rồi đấy."
Nghe thế Châu Chấn Kiệt cười khẩy.
"Cô nói gì vậy, chúng ta còn chưa họp với đại diện bên đấy làm sao lại hủy bỏ được cơ chứ."
"Vậy à, thế anh không biết rồi, vì anh đi chơi với vị hôn thê bé bỏng của mình mà lỡ mất họp mặt với họ.
Đại diện bên công ty Yin cho rằng anh đang khinh thường họ đã quyết định hủy bỏ đầu tư cho chúng ta."
Châu Chấn Kiệt vẫn không tin nói.
"Lịch là ngày kia họp, nếu có thông báo thì tôi phải biết trước mới đúng."
Nói rồi hắn đưa tay định gọi cho trợ lý Trương tra hỏi, Viên Châu Hoa chặn tay hắn lên tiếng.
"Trợ lý Trương nói với em rằng bên kia thay đổi lịch họp, cậu ta đã cố liên lạc nhưng anh không nghe máy cũng không biết anh ở đâu vì thế chuyện này chỉ có thể trách anh."
Nói rồi cô ta trở nên rầu rĩ.
"Người phụ nữ Khương Bạch Ngọc kia thật sự có ảnh hưởng xấu với anh đó, chưa gì cô ta đã chiếm thời gian khiến anh lỡ mất cuộc họp quan trọng kia.
Anh có thấy cô ta cố tình hay không?!"
Châu Chấn Kiệt nhớ đến mình quả thực đã bỏ lỡ cuộc gọi đến từ trợ lý, hắn bỗng cảm thấy đầu nhức mỏi đưa tay lên xoa trán.
Chẳng nhẽ vì chủ quan mà bây giờ lại gây ra họa này.
Viên Châu Hoa thấy hắn bắt đầu suy nghĩ lại chêm thêm vài câu.
"Em nói chứ Khương Bạch Ngọc kia rất mờ ám, cô ta tự dưng xuất hiện chắc chắn là có sắp đặt từ trước, anh phải cẩn thận đó đừng để bị cô ta lừa."
Tưởng rằng Châu Chấn Kiệt sẽ bị chuyện lớn này làm rối trí nhưng cô ta đánh giá thấp khả năng của Châu Chấn Kiệt rồi.
Hắn lạnh lùng nhìn cô nói.
"Cô cũng mở miệng nói được những lời đó à, người ở đây tôi phải đề phòng nhất là cô mới đúng."
Viên Châu Hoa không nghĩ tới hắn lại quay sang chỉ trích mình, cô bắt đầu thanh minh.
"Em chỉ là muốn tốt cho anh và công ty thôi mà."
"Cô ra ngoài đi, chuyện này tôi tự có cách giải quyết."
Thấy hắn đuổi mình ra Viên Châu Hoa tức tối xoay người ra ngoài cửa.
Còn lại một mình Châu Chấn Kiệt ngả người ra ghế.
Hắn cảm thấy không nghe máy là do lỗi của bản thân đã chủ quan, nhưng cũng vì mình đã nghỉ làm mới khiến cho sự việc này xảy ra.
Hợp đồng đó rất quan trọng với công ty không thể để nó bị tuột mất được.
Châu Chấn Kiệt lòng như lửa nóng bèn sai người gọi cho đại diện bên công ty Yin muốn đích thân giải quyết.
Không ngờ tới bên kia nói đã định