Nhờ thân phận hôn thê mà Khương Bạch Ngọc biết được công ty sắp bị mất hợp đồng với bên công ty Yin.
Chính vì để cứu công ty mà Châu Chấn Kiệt mới bận rộn như vậy.
Khương Bạch Ngọc nghĩ nếu có thể thay đổi suy nghĩ của người đại diện bên công ty kia họ sẽ có cơ hội chuyển mình.
Vì thế cô tra tìm xem người đại diện đó là ai.
Sau khi có thông tin của vị đại diện thì gặp khó khăn mới.
Làm cách nào để tiếp cận cô ta đây, hơn nữa phải làm sao để lấy lòng người đại diện đó.
Tối nào Khương Bạch Ngọc cũng đến quán cà phê đối diện căn hộ của vị đại diện kia nhưng chờ đợi mãi không có phát hiện gì mới.
Đương lúc nghĩ mình đã công cốc cô chợt nhận ra người giúp việc của người đại diện đó là người quen của mình.
Cái này còn gì may mắn hơn, vì thế Khương Bạch Ngọc đã liên hệ với người quen kia đi chơi.
Người giúp việc họ Vân này trước đây từng cùng làm với cô, bây giờ bà ấy vẫn còn làm ở chỗ làm cũ.
Khương Bạch Ngọc tám chuyện với người đó thành công lấy được rất nhiều thông tin hữu dụng.
Đặc biệt là đại diện kia rất thích ăn há cảo của một quán ăn ven đường.
Tiếc rằng quán ăn ấy đã đóng cửa, chủ quán cũng rời đi nơi khác làm ăn.
Khương Bạch Ngọc biết quán ăn đấy, trước đây có một họ hàng ở quê cô làm thuê cho chủ quán, chắc là sẽ biết thông tin của chủ quán ăn.
Cô dành thời gian gọi điện về nhà thuận tiện kêu anh trai đi hỏi thăm giúp mình.
Anh trai nghe vậy tò mò.
"Sao em lại muốn biết ông chủ quán đó ở nơi nào?"
"Cái này là bí mật, anh cứ giúp em đi đừng hỏi nhiều làm gì."
"Lại còn bí mật với anh em nữa."
Anh trai dù nói vậy vẫn đi tìm vị họ hàng kia, tra giúp cô chỗ của chủ quán há cảo.
Khương Bạch Ngọc cảm ơn anh trai sau đó tắt máy.
Chỗ ở mới của ông chủ kia cũng không gọi là xa, chỉ cần bắt tàu điện đi một tiếng là đến nơi.
Vì công việc của Châu Chấn Kiệt cô phải thử mạo hiểm đến đấy mới được.
Trước hôm định đi Khương Bạch Ngọc nói với Châu Chấn Kiệt.
"Hôm nay tôi có thể nghỉ làm không? Tôi có việc bận cần giải quyết."
Châu Chấn Kiệt đang bận giải quyết chuyện công ty cũng không để ý đến cô chỉ gật đầu đồng ý.
Khương Bạch Ngọc quan sát gương mặt vì làm việc mà trở nên mệt mỏi của hắn khẽ đau lòng, cô đóng cửa phòng làm việc đi thu dọn ít đồ đạc.
Sáng hôm sau Khương Bạch Ngọc đi tàu điện đến địa chỉ mà vị họ hàng kia gửi.
Địa chỉ miêu tả có phần qua loa, Khương Bạch Ngọc lau trán dưới trời nắng nóng đi hỏi thăm người dân quanh đấy.
Mồ hôi thấm đẫm lưng, vất vả cả nửa ngày mới tìm được nhà của chủ quán.
Có điều làm cô phải thất vọng, hàng xóm của họ nói với cô chủ quán không còn sống nữa, chỉ còn con gái đang làm việc tại thành phố này.
Khương Bạch Ngọc làm đủ mọi chuyện bây giờ lại thành công cốc, cô ngồi phịch xuống gần cửa nhà của chủ quán kia cảm thấy bất lực.
Chẳng nhẽ đi một chặng đường dài như vậy mà cô không thể giúp được gì cho Châu Chấn Kiệt sao.
Cô lúc này chỉ muốn ngủ thiếp đi, đến khi có một người lại gần lay cô tỉnh dậy.
"Cô gì đó ơi, cô không sao chứ?"
Khương Bạch Ngọc ngẩng đầu lên nhìn, sau đó nói.
"Tôi chỉ bị say nắng chút thôi, không sao hết."
"Hay cô vào nhà tôi uống cốc nước cho mát."
Cô gái kia vừa nói vừa cầm chìa khóa đi đến nhà của mình.
Khương Bạch Ngọc đứng lên bất ngờ nhận ra đây là nhà chủ quán há cảo, vậy cô gái này là con gái của ông ta rồi.
Nhận được sự giúp đỡ của cô gái Khương Bạch Ngọc phấn chấn hẳn lên, cô đi vào trong nhà ban đầu chỉ bắt chuyện qua loa, lúc sau liền khéo léo đi vào vấn đề chính.
Cô gái kia hơi ngạc nhiên vì có người lại đi xa tới vậy chỉ vì một món há cảo.
Khương Bạch Ngọc liền bịa chuyện kể với cô gái, nhìn thấy cô gái nghe xong có phần lưỡng lự rồi hỏi.
"Cô thật sự cần nó đến vậy sao?"
"Đúng thế, nó rất quan trọng với tôi."
Nhìn thấy sự mong muốn khẩn thiết trong đôi mắt của Khương Bạch Ngọc cô gái kia thở dài đáp.
"Dù sao tôi cũng không theo nghề của cha nữa, nếu vậy chia sẻ cho người khác học công thức duy trì nó cũng tốt."
Cô gái nói rồi đi vào trong nhà lấy ra một tờ giấy đưa cho Khương Bạch Ngọc nói.
"Cô có thể sao chép nó."
Khương Bạch Ngọc sững sờ, cô gái này thật hào phóng, có thể sẵn sàng đưa công thức cho một người lạ mặt.
Cô gái kia nhún vai nói.
"Tôi không có tay nghề giỏi, có công thức