Đối với đoạn video kia Châu Chấn Kiệt đã cho người đi điều tra.
Hắn muốn biết kẻ nào đã gửi video này đến cho hắn, là kẻ nào muốn phá hoại hắn.
Trong lúc chờ đợi kết quả Châu Chấn Kiệt liền nghĩ đến việc của Khương Bạch Ngọc.
Bây giờ trên truyền thông cô đã là vị hôn thê của hắn, như vậy nhất định phải đưa người bảo vệ cô, tránh cho đám chó săn ảnh tìm được.
Thông tin cùa Khương Bạch Ngọc đều được giữ kín, công chúng không biết gì về cô ngoài việc từng là bồi bàn tại khách sạn 5 sao kia.
Cũng nhờ sự bảo vệ của Châu Chấn Kiệt mà Khương Bạch Ngọc không bị ai quấy rầy làm phiền.
Sau khi ký hợp đồng Châu Chấn Kiệt đã đưa cho cô một số tiền coi như trả trước.
Nhìn con số trong tài khoản tăng lên Khương Bạch Ngọc trong lòng thả lỏng.
Cô trở về nhà liền chuyển tiền cho anh trai trả nợ.
Anh trai Khương Bạch Ngọc không tin được em gái trong vài ngày lại có được số tiền lớn như vậy, anh vội gọi điện lại cho em gái mình.
"Bạch Ngọc số tiền kia là từ đâu ra vậy."
Khương Bạch Ngọc qua ngữ điệu nghe ra được sự lo lắng của anh trai, cô nhẹ nhàng trấn an anh mình.
"Anh yên tâm đi, là tiền của em kiếm được."
"Không phải em làm cái gì mờ ám đấy chứ! Anh cấm em không được làm chuyện xấu, kể cả có phải bán nhà anh cũng không chấp nhận em làm mấy thứ nghề hạ đẳng kiếm tiền!!!"
Kiếm một số tiền lớn như vậy chỉ trong vài ngày đương nhiên anh trai sẽ nghi ngờ Khương Bạch Ngọc làm việc không trong sạch rồi.
"Em biết rồi, cái này là tiền tiết kiệm của em với lại em còn ứng trước lương từ chỗ cô chủ nữa.
Nghe hoàn cảnh của em nên cô ấy đã giúp chúng ta rất nhiều."
Anh trai cô nửa tin nửa ngờ, nhưng nghe giọng điệu chắc nịch của cô cũng thả lỏng người dặn dò vài câu rồi cúp máy.
.
Tại tòa cao ốc Châu Thị, Châu Chấn Kiệt đang xem tài liệu trên tay.
Lúc này thư ký từ bên ngoài đi vào trong nói với hắn.
"Thưa ngài Châu đã tra ra được người gửi video kia."
Châu Chấn Kiệt dừng tay làm việc ngẩng đầu lên nhìn thư ký.
Thư ký nhanh chóng đưa tài liệu trong tay ra cho hắn, Châu Chấn Kiệt ra hiệu cho thư ký ra ngoài.
Còn lại một mình trong văn phòng hắn liền mở tài liệu ra nhìn, đọc thấy dòng chữ trên giấy gương mặt hắn trở nên mỉa mai một cách kỳ lạ.
Hắn đã đoán được một phần, dù trong lòng thầm nghĩ đây không phải sự thật nhưng bây giờ bằng chứng đã rõ ràng trên tay làm sao có thể không chấp nhận đây.
Những ngày qua hắn đang giả bộ bình tĩnh, cho đến bây giờ không còn gì để bình tĩnh nữa rồi.
Châu Chấn Kiệt đứng lên đi ra khỏi văn phòng.
Hắn lấy xe của mình phóng ra ngoài, hắn biết rõ lúc này Trình Bác Văn đang ở đâu liền lái xe đến đó.
Dừng xe trước hộp đêm, có người nhìn thấy hắn liền chạy đến niềm nở hỏi thăm.
"Anh Châu lâu rồi không gặp, sao hôm nay lại có nhã hứng đến đây vậy?"
Châu Chấn Kiệt không trả lời kẻ kia, chỉ phun ra vài chữ.
"Trình Bác Văn đâu?"
Kẻ kia nhìn gương mặt thâm trầm cùng của hắn nụ cười trên mặt cũng cứng đờ chỉ đành giơ tay nói.
"Mời đi theo hướng này."
Châu Chấn Kiệt mặt lạng đi vào trong hộp đêm.
Phía trong đủ các dạng người, ăn mặc lộ liễu thiếu vải.
Châu Chấn Kiệt cả thân tây trang đen, tóc chải chuốt đeo kính, cả người tỏa ra khí thế tinh anh thành đạt chẳng có chút ăn nhập nào với đám người kia.
Hắn nổi bật như vậy khiến ánh mắt của mọi người đều dõi theo hắn.
Châu Chấn Kiệt đã quen với chuyện này chỉ bình tĩnh đi theo tên kia.
Đến khi lên tầng hai gã dừng trước một căn phòng, Châu Chấn Kiệt đuổi tên này đi rồi mở cửa đi vào.
Vừa mở cửa đã bị mùi rượu cùng chất k1ch thích xộc vô mũi làm hắn nhíu mày, bên trong tranh sáng tranh tối, nhìn được vài người đang ngồi trong đó.
Đôi mắt màu hổ phách sau thấu kính khẽ động tìm kiếm, rất nhanh đã nhìn thấy Trình Bác Văn đang ngồi trong góc ôm gái.
Châu Chấn Kiệt đi đến trước mặt hai người họ, cảm thấy có kẻ chắn ánh sáng Trình Bác Văn liền nhíu mày tính quát tháo, nhưng thấy là Châu Chấn Kiệt thì gã không dám nói gì.
Châu Chấn Kiệt lạnh giọng nói.
"Cho các người ba giây để ra khỏi đây."
Đám người đưa mắt nhìn nhau hiểu rõ người này không phải hạng dễ chọc liền cầm đồ đạc chayi biến.
Trong phòng rất nhanh chỉ còn lại hai người.
Trình Bác Văn phì cười, gã ngồi dậy cầm điếu thuốc châm lên hút một hơi sau đó nhả khói về phía Châu Chấn Kiệt, mở miệng trêu ngươi hắn.
"Tôi tưởng cậu sẽ đến ngay sau khi nhận được video cơ..."
Còn chưa nói hết câu đã bị Châu Chấn Kiệt đấm một phát vào mặt.
"Khốn khiếp!"
Trình Bác Văn bị đánh ngay lập tức chảy máu mũi, gã li3m máu mũi của mình bật cười.
"Lâu rồi mới được thấy bộ dạng mất bình tĩnh này của