Lục Minh Triết vào phòng, thấy cô đang nằm an tĩnh trên giường, đầu quấn một lớp băng dày. Anh ngồi xuống cạnh cô, đặt một nụ hôn lên trán cô
\- Anh định là sẽ tha cho em rồi đấy, nhưng bây giờ thì anh không còn đủ can đảm để rời xa em nữa rồi
Cánh cửa phòng bệnh đột nhiên bật tung, Hạ Linh cùng Mạc Thiếu Quân bước vào
\- Như, cậu...
Hạ Linh đang định lên tiếng thì thấy Minh Triết đang hôn cô trán bạn cô, thấy thế cô liền theo phản xạ liền quay mặt đi chỗ khác.
\- Cô quay mặt đi làm gì? Làm như cô trong sáng lắm không bằng, phá hỏng hết cả khung cảnh lãng mạn của tôi rồi
Hạ Linh liền quay ra bĩu môi
\- Xí, bạn tôi nằm đấy mà anh còn muốn lãng mạn à?
Lục Minh Triết định cãi lại thì bắt gặp ánh mắt cảnh cáo của Mạc Thiếu Quân liền thôi không nói nữa. Phải rồi, vợ cậu là nhất! Tôi không dám cãi lại đâu
Hai người đàn ông đi ra ngoài để lại hai cô gái trong phòng. Mạc Thiếu Quân lúc này mới hỏi ra thắc mắc của mình
\- Cậu với Bạch Lan Như có quan hệ như thế nào vậy? Có vẻ cậu rất yêu cô ấy
Lục Minh Triết chỉ biết thở dài kể lại cho anh nghe về chuyện năm đó, cả hai là bạn cực thân nhưng cũng có vài chuyện mà đối phương đều không biết. Mạc Thiếu Quân nghe xong rồi cười khểnh một cái
\- Cậu...đúng là thằng đàn ông tồi đấy Minh Triết
\- Thôi đừng trêu tôi nữa. Mà nếu được thì cậu nhờ vợ cậu nói với Lan Như đi, rằng tôi không hề có ý nghĩ rời bỏ cô ấy như cô ấy nghĩ
\- Cái này thì...cậu nên tự nói với Bạch Lan Như thì hơn. Nhờ vợ tôi thì cũng được gì? Quan trọng hơn hết là ai cho cậu cái quyền làm phiền vợ tôi?
\- "..." này cha nội, con đang nghiêm túc đấy
......
Bạch Lan Như cứ nằm yên