Trận này Bách Lí Huyền Sách cũng thật ác với Bách Lí Thủ Ước.
Anh trai này 100% là người cuồng em trai, cứ kể về em trai là thành một người ngớ ngẩn, lời thoại thực sự không thể nghe lọt lỗ tai, ví dụ như:
“Lý tưởng sống là gì? Là nấu cơm, quét sân, chăm sóc em trai chứ gì nữa.”
“Anh em, phải mãi mãi ở bên nhau.”
“Thân là anh cả, tôi sẽ dùng cách của mình để yêu thương người kia.”
Nhưng Tạ Thần của chúng ta lại thích nhất câu này của Bách Lí Thủ Ước: “Hiện thực tàn khốc, chúng ta sẽ luôn nương tựa lẫn nhau để sưởi ấm.”
——đáng tiếc em trai (em gái?) Huyền Sách của anh vẫn còn chưa được ở cạnh nhau.
Em trai cũng là người cuồng anh trai, mười câu thoại đã có hết chín câu nói về anh trai, vốn dĩ là một nhân vật tà ác, nhưng những lời nói ra lại đáng yêu vô cùng.
“Nói nhiều, ta lại kẻ điên được anh trai dạy dỗ, xưa giờ không nói lí!”
“Tôi có anh trai, cậu không có, đây chính là lý do!”
“Không có anh trai, các người cô đơn quá đi.”
Người trong tưởng tượng của Tạ Thần chúng ta chắc chắn là Thiên Vũ tiểu tỷ tỷ…
Ừm……
Hệ thống: Bách Lí Huyền Sách (Thiên Vũ) giết Bách Lí Thủ Ước (Tạ Tinh Thùy).
Đã chết rồi?
Không sao, chết dưới liềm em trai (Tống Tống), thành quỷ cũng phong lưu…
Trận thi đấu này hài hước dã man, tuy rằng mọi người đều không chơi nghiêm túc, nhưng những khán giả phía dưới đều rất vui.
Tuy cách chơi support và sát thủ có khác nhau, nhưng cô đánh rất đỉnh, nắm bắt tiết tấu cũng tốt, hành đối phương phải khóc chít chít*, vì vậy trận này mới càng thú vị hơn!
Đội Xuất Kích cũng không phải quá “gà”, mặc dù Tạ Tinh Thuỳ không thể kiềm chế sự mê hoặc từ lưỡi liềm của “em trai”, nhưng năng lực thì vẫn phải có, ví dụ như vô tình giết anh hùng Kai của đối phương hai lần.
Ai da quên nói chuyện này, đấu sĩ đường biên—Kai chính là Tô Quang.
Nhóm bình luận rất phấn khích: “Tạ Thần lại bắt đầu cưng chiều đồng đội rồi!”
“Hôm nay Tạ Thần không chơi bẩn, tôi sẽ chặt đầu cho các bạn đựng rượu uống!”
“Các bạn còn nhớ không? Có lần Phì ca và Tạ Thần đứng ở hai phe khác nhau, Tạ Thần dùng pháp sư đi mid đánh Phì ca đến nỗi không ra khỏi tháp được.”
“Hết cách, Phì ca là ái phi của anh ấy, cưng chiều cũng phải thôi, hahaha!”
Trận này có một điểm sáng khác, chính là cặp đôi oan gia ngõ hẹp: người đi rừng Phong Dao của CST và đội trưởng của The Dragons Phương Thốn.
Đều là tuyển thủ đi rừng số một số hai, nhưng Phong Dao thiên về đi rừng cổ xanh*.
[*: Đi rừng cổ xanh không phải để farm, chủ yếu là phối hợp với đội hình song C tấn công]
Gặp lại đối thủ cũ, hai người đương nhiên cũng muốn làm một trận.
Điểm thú vị chính là lần này Phương Thốn không dùng sát thủ, mà anh ta lại dùng đấu sĩ đường biên – Lão Phu Tử, 100% trói được Dương Tiễn Phong Dao.
Tống Ý có cái nhìn về toàn trận cực tốt, tuy không quá ăn ý với Phương Thốn nhưng mấy lần cùng nhau gank đều cực kỳ ngoạn mục, một người trói một người đánh, điên cuồng đánh đến nỗi dù Dương Tiễn dùng skill cuối cũng không thoát được.
Lần đầu tiên bị trói chặt, khán giả: “Ôi mẹ ơi, trúng rồi!”
Lần thứ hai bị trói chặt, khán giả: “Mẹ kiếp! Lại trúng!”
Lần thứ ba, lần thứ tư……
Bình luận viên thích thú chọc cười: “Phương Thần của chúng ta phải tích bao nhiêu uất hận vậy? Chắc anh đã thề phải đánh chết quán quân mới từ trước trận đấu!”
Hài hước hơn chính là Phương Thốn phụ trách trói Phong Dao, còn Tống Ý phụ trách lôi kéo Tạ Tinh Thùy.
Đáng thương anh trai Bách Lí lại là người cuồng em trai, không hề cố sức chống cự với “em trai”.
Tống Ý lắc lắc lưỡi liềm, Tạ Tinh Thuỳ lại hận không thể treo mình lên đó luôn.
Trận này thi đấu hết hai mươi phút, khán giả giống như đang xem phim chứ chẳng phải xem một trận đấu, ai cũng bị plot twist bất ngờ chọc cười bể bụng.
Chỉ là một trận đấu vui, thắng thua không quan trọng, đạt hiệu quả giải trí là được.
Vì đội ngũ chắp vá nên khán giả cũng không để ý đến kỹ thuật và thao tác của các tuyển thủ, mọi người vốn không thích nhau nhưng có thể đoàn kết như vậy là tốt lắm rồi, các fans cũng đã cảm thấy mãn nguyện.
Cuối cùng đội Tất Thắng thắng, danh hiệu MVP dành tặng cho Bách Lí Huyền Sách Tống Ý.
Dẫn chương trình cũng chạy đến nghiêm túc phỏng vấn Tống Ý.
Vì đã được Tạ Tinh Thùy dặn dò qua nên người dẫn chương trình cũng không dám hỏi những vấn đề nhạy cảm, các câu hỏi cũng chỉ xoay quanh trận đấu vừa rồi.
“Thiên Vũ vẫn luôn chơi vị trí support, không ngờ lúc chơi sát thủ cũng có thể phát huy tốt đến thế.
Vậy có phải giải mùa thu này cô sẽ đổi vị trí chơi không?”
Tống Ý mỉm cười nói: “Chủ yếu là vì mọi người đều không quá nghiêm túc thôi, giải trí thì có thể, trên sân thi đấu thì không được.”
Cô lấp lửng nói thêm: “Đương nhiên, tình hình cụ thể thì vẫn phải chờ tổ huấn luyện sắp xếp.”
Dẫn chương trình lại tiếp tục hỏi những câu về các chiêu của Bách Lí Huyền Sách và khen cô có thao tác tuyệt vời.
Tống Ý cũng không phải lần đầu nhận phỏng vấn nên bây giờ cứ như ngựa quen đường cũ, trả lời vừa đủ, tương tác với người dẫn cũng tốt.
Câu hỏi cuối cùng, dẫn chương trình hỏi cô: “Lần này Tạ Thần dùng Bách Lí Thủ Ước, mà Bách Lí Huyền Sách của cô lại nhiều lần có thể dẫn dụ được anh ấy, không biết cô có bí quyết gì không?”
Người dẫn là đang đặt một cái bẫy nhỏ vô hại vào đây, có ý ám chỉ Tạ Tinh Thuỳ ăn gian.
Tống Ý nghịch ngợm trả lời lại: “Tôi không muốn làm lỡ hẹn của anh trai nên ném lưỡi liềm tương đối chuẩn.” Trong trò chơi, anh em nhà Bách Lí thất lạc nhau, do Bách Lí Thủ Ước lỡ hẹn với em trai.
Người dẫn chương trình cũng nhịn không nổi mà cười phá lên.
Phỏng vấn kết thúc, Phì ca ở trong phòng nghỉ hết lời khen ngợi Tạ Tinh Thuỳ.
“Lão đại trâu quá, lão đại cừ, lão đại 666!”
Tạ Tinh Thùy nhìn chằm chằm màn hình xem Tống Tống ở đâu, một giây cũng không thèm để ý đến anh ta.
Phì ca phấn khích một lát rồi nghĩ lại, sau đó lại có hơi sợ, chọc ai không chọc lại đi chọc lão đại nhà anh, kế sách này…thật dọa người!
Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?
Trở lại thời điểm trước khi thi đấu.
Tạ Tinh Thùy thay quần áo xong thì dặn dò Tống Ý: “Lát nữa cô đi thương lượng với lão Phương, cô hãy chơi sát thủ đi.”
Tống Ý ngẩng đầu lên nhìn anh.
Tạ Tinh Thùy nói: “Cô chơi Bách Lí Huyền Sách khá tốt, cho anh ta bay lên trời một lần đi.”
Phì ca cũng ở đấy, anh ta khó hiểu hỏi: “Anh muốn làm gì vậy lão đại?”
Tạ Tinh Thùy thuận miệng trả lời: “Cho bọn họ ngửi chút khói lửa nhân gian, giải mùa thu sắp bắt đầu rồi, Tống Tống của chúng ta đi rừng giỏi vậy mà, doạ chết bọn họ.”
Ai nói support nhất định phải chơi support, nếu như phải chơi sát thủ cũng sẽ không dễ trở thành mục tiêu.
Dĩ nhiên mấy cái này chỉ là cái cớ, lý do Tạ Tinh Thuỳ dặn Tống Ý chơi Bách Lí Huyền Sách không hề đơn giản như lời anh nói.
Hồi tưởng lại đội hình của Tất Thắng và Xuất Kích một chút.
Tống Ý và Tô Quang ở chung một đội, ban tổ chức chắc chắn là muốn tạo chuyện.
Thật thú vị! Sau khi chia tay, đôi Kim Đồng Ngọc Nữ lúc đó giờ “trở mặt thành thù”, tổ hợp Song Tôn được mệnh danh là tổ hợp ăn ý nhất năm không còn cơ hội được lên sân khấu nữa!
Dựa vào hoạt động của ban tổ chức để cật lực ghép họ với nhau, đúng là muốn có bao nhiêu kích thích có bấy nhiêu kích thích, khán giả chắc chắn vô cùng mong chờ.
Nhưng bọn họ bỏ qua mất một điều quan trọng chính là tâm tư của Tống Ý.
Cô hoàn toàn không muốn chung đội với Tô Quang, càng không muốn bị dư luận trói lại với anh ta, huống chi tình huống này là tổn thương chính mình để lấy lòng người xem.
Tuy rằng tuyển thủ chuyên nghiệp luôn phải có tinh thần sẵn sàng, cô sẽ tiếp thu, nhưng trong lòng cô vẫn vô cùng khó chịu.
Chiêu này của Tạ Tinh Thùy là một nước đi tốt.
Tống Ý dùng Bách Lí Huyền Sách, như vậy thì cho dù cô có ở chung đội với Tô Quang cũng không cần phải gắn bó không rời, dù sao quan hệ giữa support – xạ thủ với sát thủ – đấu sĩ đường biên khác nhau một trời một vực.
Tạ Tinh Thùy bên này lại dùng Bách Lí Thủ Ước, vậy thì càng làm phân tán sự chú ý của các khán giả.
Anh em Bách Lí vốn đã có rất nhiều drama, Tống Ý lại ra tay giết đội trưởng mới, khán giả làm sao còn nhớ đến Tô Quang nữa? Ai nấy đều mong chờ màn “huynh đệ tương tàn” của Tống Ý và Tạ Tinh Thuỳ.
Tô Quang chơi Kai rất tầm thường.
Từ đầu đến cuối vẫn cứ solo một mình một đường, có rất ít cơ hội để kết hợp với đội, lại còn không có điểm hấp dẫn gì, cả trận cứ như người vô hình.
Cái Tạ Tinh Thùy muốn thấy chính là hiệu ứng này, ban tổ chức không phải muốn trận này phải thật náo nhiệt sao? Anh đây bao tất.
Trận này thật sự rất náo nhiệt, cảnh quay tuyệt vời của Bách