Võ Hạ Uyên cười gật đầu: “Hay thật, sao đây, dạo phố cùng vợ chưa cưới?”
“Đúng vậy”
Võ Hạ Uyên nhìn Triệu Nhã Linh, phát hiện đối phương cũng đang nhìn mình, có điều sắc mặt Triệu Nhã Linh ngờ nghệch, ánh mắt hơi hốt hoảng, Võ Hạ Uyên cũng hoảng hồn, cô rất đáng sợ sao?
“Triệu Nhã Linh”. Lê Thành Danh nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của người phụ nữ: “Chào cô Võ đi em”
Triệu Nhã Linh cảm thấy một sự lạnh lẽo từ đầu ngón tay Lê Thành Danh truyền khắp người, từ góc độ của cô vừa hay có thể thấy được sự lạnh lùng và ý cảnh cáo nơi đáy mắt của người đàn ông.
“Chào cô Võ” Triệu Nhã Linh vội chào hỏi, có vẻ dịu dàng ngoan ngoãn, không chê vào đâu được.
Mấy người bông đùa vài câu, Lê Thành Danh đã đưa Triệu Nhã Linh đi.
Nhìn bóng lưng Lê Thành Danh, Du Dương đột nhiên nói: “Người đàn ông nà Khiến người ta cảm thấy không thoải mái lắm”
Võ Hạ Uyên: “..” Giác quan thứ sáu của cậu thật thần kỳ.
Dù thế nào thì Võ Hạ Uyên sẽ không mở quán cà phê nữa, Lê Thành Danh cũng đã có vợ sắp cưới, mập mờ giữa bọn họ cũng nên kết thúc tại đây.
Tại nơi Võ Hạ Uyên không nhìn thấy, ánh mắt Lê Thành Danh lạnh lùng siết căm Triệu Nhã Linh, nói: “Lần sau đừng có phạm sai lầm lớn như vậy với tôi, hiểu chưa?”
Triệu Nhã Linh khóc gật đầu: “Hiểu…Hiểu rồi”
“Woa, vị đào, thích không?” Võ Hạ Uyên mua hai ly trà sữa đầy äp, cho Du Dương một ly, bây giờ đang mùa đắt khách, tiệm đồ uống lạnh đều kín người, bọn họ chỉ đành ngồi đại ở băng ghế dài.
“Đương nhiên” Du Dương cười nhận lấy, hút một ngụm lớn: “Ngon đó.”
Gần đó xảy ra ồn ào, bảo vệ bận rộn giải tán đám đông, nhưng rất nhiều người đêu đang cầm điện thoại quay phim chụp hình, người phụ nữ đi chính giữa đang cúi thấp đầu, bước chân gấp gáp.
“Sao vậy?” Võ Hạ Uyên nghỉ hoặc.
“Chắc là người nổi tiếng nào đó” Du Dương không để tâm mấy.
Người nổi tiếng kia đi qua đây, Võ Hạ Uyên đặc biệt để đồ bên chân vào phía trong, không ngờ lúc người ta đi ngang qua Võ Hạ Uyên, đột nhiên vấp té xuống đất, làm dấy lên tiếng kêu la thất thanh.
Trợ lý ngôi sao nữ hung dữ nói với Võ Hạ Uyên: “Cô muốn ký tên thì ký, đẩy cái gì mà đẩy?”
Tiếng bàn tán xôn xao, có vài người hâm mộ hùa theo: “Ai đẩy? Bước ra đây!”
Tay trái của Võ Hạ Uyên chưa lành, cô cẩn thận tránh đám người rồi đi qua cạnh Du Dương: “Tôi không hề đụng gì đến cô ấy”
Du Dương nheo mắt: “Người đến chẳng tốt lành gì mà”
Đúng lúc này, một toán bảo vệ chạy qua, họ bảo vệ Võ Hạ Uyên và Du Dương thoát ra ngoài: “Bà Trương, bà Bùi, xin đi theo chúng tôi: Võ Hạ Uyên thở phào, bọn họ đến trợ giúp.
“Ê! Cô đẩy người ta còn muốn chạy?” Trợ lý của ngôi sao nữ hét lớn.
Nhưng Võ Hạ Uyên đã đi vào thang máy xuống lầu Đã có xe chờ sẵn tại cổng trung tâm thương mại, hai người lên xe rời đi Trải qua sự cố hỏa hoạn lần trước, Trương Tấn Phong đã tăng cường cảnh giác, chỉ cần Võ Hạ Uyên ra ngoài thì sẽ phái một vài người đi theo, không ngờ cũng có lúc dùng tới.
“Điều tra xem ngôi sao nữ xuất hiện tại trung tâm thương mại An Bình là ai” Kết thúc cuộc gọi với Võ Hạ Uyên, Trương Tấn Phong lạnh lùng phân phó Phùng Bảo Đạt.
Phùng Bảo Đạt rất nhanh đã tra được manh mối, đó là ngôi sao nữ tuyến 18 không có danh tiếng gì, hai năm này đã quay vài bộ phim mạng, có nổi lên một chút, hiện tại rất cần sức hút, nhưng cứ xem như giả vờ đụng, sao lại đụng trúng Võ Hạ Uyên?
Điều tra thêm, phát hiện thêm điều thú vị, quan hệ giữa ngôi sao này và Lý Dư Nhiên là đàn chị đàn em cùng khóa, tài nguyên hai năm này của cô ta đều do Lý Dư Nhiên cung cấp.
Lý Dư Nhiên từng nhờ Phùng Bảo Đạt tặng cho Trương Tấn Phong một bức tranh, mặc dù Phùng Bảo Đạt không đưa, nhưng đã sớm biết rõ tâm tư của Lý Dư Nhiên: “Tổng giám đốc Trương, ngài xem lẽ nào là Lý Dư Nhiên…”
Trương Tấn Phong nghe đã hiểu rõ: “Cho dù phải hay không, sau này cắt đứt mọi tiếp xúc giữa Lý Dư Nhiên và tôi, nói với mấy người