Chương 274
Bạch Hiểu Nguyệt gật gật đầu đồng ý, cô còn tưởng rằng Vân Thiên Lâm sẽ khẳng định giúp cô lựa chọn luôn, nói cô không cần phải đi làm, cứ trực tiếp đến RV làm việc, không nghĩ tới anh lại phân tích cho cô kỹ đến thế.
“Cho nên đề nghị của anh là như thế nào?” Bạch Hiểu Nguyệt không biết mình nên quyết định như thế nào, cho nên mới do dự hỏi ý kiến của anh.
“Anh nghĩ là mình nên tôn trọng quyết định của em. Nếu như em nghĩ mình có thể tự chịu đựng được làm ở một công ty nhỏ, đến đó rèn luyện bản thân, nhiều lắm là anh chỉ đau lòng một chút. Đến lúc mà em cảm thấy có vấn đề gì thì có thể trở về nơi anh. Anh lại nuôi em tiếp tục. Còn em muốn đến RV làm việc thì anh có thể sắp xếp cho em một chỗ.”
Vân Thiên Lâm đưa ra lời đề nghị của mình cô thấy anh rất lo lắng cho cô, nghĩ đến bên nào thiệt bên nào hơ, phân tích vô cùng kỹ lưỡng. Anh thật sự là suy nghĩ cho cô chứ không áp đặt vị trí của mình mà bảo cô không được đi làm. Dù sao cái danh dự của Vân gia này cô cũng vì anh mà nên suy nghĩ một chút.
“Để em nghĩ lại một chút đã.”
Bạch Hiểu Nguyệt suy đi tính lại vẫn là quan trọng cái Vân gia, để cho người ta biết được Vân phu nhân ra ngoài làm việc chính là một điều không hay lắm, ảnh hưởng đến danh tiếng của Vân Thiên Lâm, của mẹ chồng cô, của ông nội cô. Liên lụy đến rất nhiều người, chuyện này cứ để tính sau đã, nhưng mà nhất quyết là cô sẽ không thể ở nhà ăn không ngồi rồi được.
Vân Thiên Lâm rất ưu tú, chính cô mới càng phải trở nên nỗ lực hơn, để khoảng cách giữa anh và cô ngày càng hẹp lại.
“Nếu như em yêu anh, em sẽ vì anh mà suy nghĩ đến đại cục. Em sẽ vì anh mà nỗ lực để trở thành người xứng đáng với anh.”
“Anh nói rồi mà, sơn trang Minh Nguyệt là mọt cái võ quán cũng không tệ lắm.” Vân Thiên Lâm nói, dưới ánh mặt trời, sáu người lười biếng phơi nắng không có gì làm, ăn cơm no xong liền không muốn động tay chân làm gì.
Bạch Hiểu Nguyệt ngồi trên bàn nhìn lên bầu trời xanh thẳm bắt đầu lười, Lăng Phong nhìn