Cưới Nhanh Và Chỉ Sủng Một Người

Chương 285


trước sau

Chương 285


Vừa lúc Bạch Hiểu Nguyệt đi tới văn phòng thì trưởng phòng mở cửa đi ra.


“Bạch Hiểu Nguyệt, cô đến rồi, vừa hay cùng tôi đi luôn.” Không chờ Bạch Hiểu Nguyệt trả lời, trưởng phòng Lưu không cho cơ hội hỏi, làm cho cô đi theo anh.


Hai người vào thang máy tới tầng 19, đây không phải là tầng để hội họp sao? Cô không nhớ rõ là mình lại để quên đồ ở tầng này, tầng này là dành cho tiếp khách kia mà.


“Trưởng phòng Lưu, chúng ta đây là…”


“Cùng đi với tôi là được rồi, yên tâm, tôi cũng không có đem cô đi bán.” Bạch Hiểu Nguyệt ngại ngùng cười, không phải cô nghĩ đến mức đó, chỉ là, này…Cô có bao giờ lên tầng này đâu mà để quên đồ ở đây, nếu nói là điền cái gì đó, hẳn là ở dưới văn phòng chứ cũng không ở đây.


Trưởng phòng Lưu đưa cô đến một văn phòng không có người nào, Bạch Hiểu Nguyệt trong lòng có chút hiếu kỳ, tò mò.


“Hiện tại thì cô chờ tôi ở đây một chút, tôi đi lấy biên bản cho cô.” Trưởng phòng Lưu cười cười liền rời đi, úp úp mở mở, Bạch Hiểu Nguyệt không rõ ý đồ của trưởng phòng Lưu. Bạch Hiểu Nguyệt mơ hồ ngồi xuống ghế.


Phòng họp lại một lần nữa đẩy ra, Bạch Hiểu Nguyệt nhìn đến người xuất hiện ở cửa, lúc này mới hiểu được chuyện là như thế nào.


Trình Lãng?


Mọi chuyện tất thảy đều là do anh ta sắp xếp, còn bố trí cả trưởng phòng Lưu giúp anh ta. Như vậy là có ý gì?


“Em có muốn ăn sáng không?” Trình Lãng làm cho mình bình tĩnh trở lại, anh có chút hồi hộp, giống như là đã lâu rồi chưa được gặp cô.


Không có anh bên cạnh, hình như cô sống rất tốt, khí sắc trở nên hồng hào, anh nghe nói cô mới thức dậy cho nên mới chuẩn bị bữa sáng cho cô.


Trình Lãng theo bản năng cùng lời nói đi đôi với hành động, tiến đến về phía cô mà hoàn toàn quên mất mối quan hệ giữa bọn họ không thích hợp để làm chuyện này.


“Nghe trưởng phòng Lưu nói, em mới vừa thức dậy, có muốn anh lấy cho em một cốc sữa không? Sau đó đợi một chút nữa là ăn cơm trưa.” Trình Lãng giống như xem đó là việc hiển nhiên, thuận tay đóng của phòng họp lại nói.


Giọng điệu ân cần như vậy như là tất cả mọi chuyện

đều chưa từng xảy ra, như là mối quan hệ của bọn họ rất tốt, Bạch Hiểu Nguyệt có chút cảm giác bài xích. Cô không nghĩ chuyện của bọn họ trước đây lại có thể hóa giải, xem như là chưa có chuyện gì xảy ra, thiếp lập lại một mối quan hệ bạn bè. Cô không làm được điều đó dù cho trong lòng cô đã không còn yêu Trình Lãng từ lâu.


“Cảm ơn Trình tổng đã quan tâm, không cần phải làm như thế đâu, với lại tôi cũng đã ăn sáng ở nhà rồi.”


Trình Lãng ngồi ở vị trí chủ tọa, nhìn cô ngồi ở một chỗ cách rất xa mình, anh không thích khoảng cách này, nó làm cho anh nhận thấy mối quan hệ giữa anh Bạch Hiểu Nguyệt rất xa lạ.


“Đây là công ty, chẳng lẽ em còn sợ anh sẽ làm gì không phải em? Anh kêu em tới đây chính là có việc công cần phải bàn.”


Công việc? Bạch Hiểu Nguyệt càng không hiểu ý của Trình Lãng, anh nói đến công việc là có ý gì. Cô hiện tại không phải là nhân viên của Vinh Thăng, có tư cách gì bàn đến chuyện công việc chứ.


“Trình tổng, rốt cục là hôm nay anh cất công dàn xếp cho người kêu tôi tới đây là để làm gì?” Cửa phòng họp lại mở ra, trưởng phòng Lưu cười cười bưng vào một cốc sữa ấm để lên bàn, đặt trước mặt Bạch Hiểu Nguyệt, lúc này mới đi ra ngoài.


Bạch Hiểu Nguyệt nhìn cốc sữa khói bay là đà quanh thân ly, cảm thấy có chút buồn cười, anh ta thật là có hiểu mình đang làm gì không?…Tất cả mọi người đều đã có gia đình riêng rồi, vậy mà… “Hiện tại thì em đã thực tập xong ở tổng công ty Vinh Thăng rồi, thời gian nghỉ nơi cũng đã đủ rồi, khi nào thì em trở lại đây làm việc?”


Bạch Hiểu Nguyệt sửng sốt, trở lại Vinh Thăng làm việc? Sau khi kết thúc thực tập, cô chưa từng nghĩ đến ở lại Vinh Thăng làm việc. Nhưng Trình Lãng nói, khẩu khí cứ như là cô đã đáp ứng trước đó vậy.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện