Chương 284
“Sáng ngày mai anh có việc phải đi sớm, em…”
“Em không có vấn đề gì, em tỉnh ngủ sẽ tự mình bắt xe đi. Anh yên tâm đi, em lớn như vậy rồi, còn không thể tự mình đi được sao?”
Vân Thiên Lâm cười cười, ôm chặt cô, thấp giọng nói: “Anh hy vọng có thể bảo vệ em, làm cho em hoàn toàn phụ thuộc vào anh, em sẽ không thể rời khỏi anh được nữa.”
Lời nói này làm cho Bạch Hiểu Nguyệt cảm thấy cực kỳ ấm áp, cô hạnh phúc nở nụ cười với anh.
“Sẽ không thể rời khỏi anh, hoàn toàn phụ thuộc vào anh.” Nếu có một ngày, trong căn nhà này không còn anh nữa, cô thật sự không biết những tháng ngày còn lại của mình sẽ trải qua như thế nào nữa.
Người ta nói cuộc sống vẫn sẽ tiếp diễn dù cho có thiếu một ai đó đi chăng nữa, nhưng sống với từ sống đó có thật là đúng nghĩa hay chỉ là sự tồn tại trên cõi đời mà thôi. Cô nghĩ rằng mình không thể sống thiếu anh được.
Đây là cái cảm giác mà ở với Trình Lãng bảy năm cô không bao giờ có.
“Anh nói xem, em với anh vẫn thường xuyên làm với nhau mà không có dùng biện pháp phòng tránh, tại sao đến bây giờ em vẫn chưa có dấu hiệu nào? Có thể em…Cơ thể của em có vấn đề gì đó hay không, em đi bệnh viện kiểm tra một chút!”
Bạch Hiểu Nguyệt đột nhiên nhớ tới lời nói đùa của Giai Giai khi ở sơn trang Minh Nguyệt, câu nói đó đọng lại mãi trong lòng cô. Cô sờ lên vùng bụng bằng phẳng của mình, có chút lo lắng nhè nhẹ.
“Làm sao có vấn đề gì được, là em nói anh không đủ nỗ lực?” Thấy Vân Thiên Lâm lại nói đùa giỡn với cô, Bạch Hiểu Nguyệt trừng mắt anh một cái, cô đang nói chuyện nghiêm túc với anh, Vân gia đang rất hy vọng có thêm một thành viên mới.
“Được rồi, em đừng lo lắng quá, loại chuyện này phải thuận theo tự nhiên, nói không chừng bây giờ em đã có con của chúng ta rồi. Nếu như em không yên tâm, thì cuối tuần này chúng ta đi kiểm