Chương 56 Có biến
Vương Lợi Lợi và Triệu Thiến nhìn Vân Thiên Lâm và Bạch Hiểu Nguyệt âu yếm trong lòng tức giận đến muốn lộn ruột gan. Sao cô ta có thể tốt số như vậy được, câu dẫn được một con rùa vàng lại còn yêu chiều cô ta hết mực.
Bạch Hiểu Nguyệt dường như quên mất đi sự tồn tại của mọi người, chỉ có cô và anh là đang đứng ở đây. Bạch Hiểu Nguyệt nhón chân lên hôn lên má anh một cái, cô nói: “Có thật là nếu em có bằng lái xe, anh sẽ mua cho em một chiếc không?”
VietWriter
Vân Thiên Lâm cười cốc đầu cô: “Tiền anh không bao giờ thiếu. Tất cả của anh đều là của em, bao gồm cả thân thể này.
Bạch Hiểu Nguyệt hào sảng hô to: “Vậy được, em sẽ ráng lấy được bằng lái xe, chúng ta về nhà nào.”
Vân Thiên Lâm nắm lấy tay Bạch Hiểu Nguyệt định đưa cô lên xe nhưng lại bị Triệu Thiến chặn trước mặt hỏi: “Anh là gì của Bạch Hiểu Nguyệt?”
Vương Lợi Lợi núp ở đằng sau lưng Triệu Thiến cũng nói theo: “Đúng đó, chúng tôi muốn biết anh là gì Bạch Hiểu Nguyệt.”
Vân Thiên Lâm nhướn mày trước sự xuất hiện của hai kỳ đà cản mũi, khí thế bức người từ anh tỏa ra. Đôi mắt vừa nhìn Bạch Hiểu Nguyệt trìu mến đã biến đâu mất tiêu mà thay vào đó là sự nguy hiểm.
Vân Thiên Lâm ghét nhất là người tra hỏi, ra mệnh mệnh cho anh. Anh lạnh lùng nhìn hai cô gái trước mặt phát ra tia nguy hiểm, nếu còn không tránh đường thì đừng trách anh.
Đọc nhanh ở VietWriter
Triệu Thiến bị ánh mắt của Vân Thiên Lâm dọa sợ, đúng là với cái tên gọi Diêm Vương mặt lạnh. Triệu Thiến không dám mở miệng nói tiếng nào chân lùi sang một bên tránh đường cho Vân Thiên Lâm đi.
Vân Thiên Lâm tiếp tục nắm lấy tay Bạch Hiểu Nguyệt rời đi thì Vương Lợi Lợi lại chạy tới trước mặt ngăn cản anh nói: “Vân Thiên Lâm, anh đúng là có mắt như mù. Tôi đây có lòng tốt muốn nhắc nhở anh, Bạch Hiểu Nguyệt trong công ty nổi danh là người chuyên đi lừa gạt tình cảm của người khác, mục đích chủ yếu của cô ta chỉ là tiền thôi. Sau khi gạt anh hết tiền, cô ta sẽ nhanh chóng bỏ anh để đi theo kẻ lắm tiền khác.”
Vân Thiên Lâm nhíu mày, không ngờ vợ anh ở công ty lại bị nhiều người hiểu lầm đến như vậy. Lần trước anh đã đích thân tự mình đưa cô tới trước công ty nhưng có lẽ còn chưa nói rõ thân phận với họ. Cho nên mới gây ra hiểu lầm lớn thê này.
Vân Thiên Lâm chỉ nói với Vương Lợi Lợi một câu: “Tôi là chồng cô ấy.” Nói xong, Vân Thiên Lâm ôm Bạch Hiểu Nguyệt lên xe rời khỏi chỗ đó. Vương Lợi Lợi và Triệu Thiến nghe xong cũng hóa đá, Vân Thiên Lâm là chồng của Bạch Hiểu Nguyệt, vậy Bạch Hiểu Nguyệt không phải là bị bao nuôi mà chính thức trở thành bà Vân.
Vương Lợi Lợi và Triệu Thiến nhìn nhau cùng đồng thời hét lên một tiếng rõ to thể hiện thái độ không cam tâm. Mọi người xung quanh đi đường cho rằng thế giới lại có thêm hai người không được bình thường.
Vân Thiên Lâm khỏi động xe, thừa lúc có vũng nước trước mặt anh chạy tới rồ ga mạnh để cho vũng nước bắn tóe lên. Cả hai bị dính nước dơ lại hét to lên một tiếng nữa, phừng phừng lửa giận.
Triệu Thiến nói lớn với Vương Lợi Lợi: “Tất cả là tại cô đấy, Vân Thiên Lâm không phải là người dễ dây vào, tôi đã tránh đi rồi cô còn ngu ngốc tự mình xông đầu vào để bây giờ làm liên lụy đến tôi. Cả người đều toàn là vết bẩn.”
Vương Lợi Lợi bị đồng minh trắch mắng, cô ta điên tiết lên: “Tại sao cô lại mắng tôi, là ai bảo là phải canh cho bằng được người bao nuôi Bạch Hiểu Nguyệt. Bây giờ biết chồng cô ta là Vân Thiên Lâm rồi cô lại nổi cáu với tôi.”
Triệu Thiến nghe nói chồng Bạch Hiểu Nguyệt là Vân Thiên Lâm là cô ta lại không cam tâm, nói: “Tại sao chồng cô ta lại là Vân Thiên Lâm, cô ta hơn chúng ta ở điểm nào chứ. Tôi không phục, nếu cô ta có thể quyến rũ được Vân Thiên Lâm vậy thì tôi cũng có thể làm được.”
Vương Lợi Lợi nói tiếp: “Tất nhiên rồi, Bạch Hiểu Nguyệt độ về nhan sắc còn thua chúng ta xa. Cô có đồng ý chúng ta cùng nhau liên minh đánh bại Bạch Hiểu Nguyệt không, cho mọi người thấy bộ mặt thật của con cáo già Bạch Hiểu Nguyệt”
Triệu Thiến hô to đồng ý, cả hai cùng nhau thỏa thuận lên kế hoạch phá hoại Bạch Hiểu Nguyệt.
Trên xe, Vân Thiên Lâm vẫn canh cánh trong lòng chuyện lúc nãy, những câu nói người ta lăng mạ bịa đặt về Bạch Hiểu Nguyệt làm