Ôn Nhiên sẽ trả lời như thê này, qua điện thoại, Tiêu Dục Đình im lặng một giây, lại mở miệng nói tiếp, giọng điệu của anh ta đã bớt kiêu ngạo và hống hách, thành khẩn hơn: “Ôn Nhiên, cô là bạn thân nhất của Tiểu Tiểu, cho dù cô ấy đi đâu đều nhất định sẽ liên lạc với cô. Tôi biết, có chắc chắn có số điện thoại của cô ây.”
“Anh có thể tìm ba mẹ của Tiểu Tiểu.”
Ôn Nhiên vẫn còn khó chịu với những lời lần trước ở Ý Phẩm Hiên mà Tiêu Dục Đình đã nói với Tiểu Tiểu, vừa nãy Lý Thiến nói với cô, sau vụ bê bối mới nhất của Tiêu Dục Đình, cô đã đoán được anh ta đang tìm Tiểu Tiểu là có mục đích.
Nhà họ Tiêu và nhà họ Bạch cũng được coi là gia đình quý tộc, ba mẹ của Tiểu Tiểu và ba mẹ của Tiêu Dục Đình đã là bạn tốt của nhau trong nhiều năm, hai người họ đã được đính hôn từ nhỏ.
Khi Tiểu Tiểu mười tám tuổi, mẹ của Tiêu Dục Đình đã tặng cô ấy chiếc vòng ngọc lục bảo của tỏ tiên, chiếc vòng chỉ thuộc quyền sở hữu của con dâu nhà họ Tiêu.
Mặc dù Tiêu Dục Đình không thích Bạch Tiểu Tiểu, nhưng người nhà họ Tiêu chỉ công nhận Tiểu Tiểu là con dâu của gia đình họ.
Anh ta muốn kết hôn với một người phụ nữ khác, trước hết, anh ta phải chấm dứt hôn ước với Tiểu Tiểu và lấy lại chiếc vòng.
“Ôn Nhiên, tôi biết cô bất bình thay Tiểu Tiểu, nhưng chuyện tình cảm không thể ép buộc được. Chẳng lẽ cô hy vọng Tiêu Tiêu gả cho tôi, sau đó cả đời sẽ không được hạnh phúc sao?”“
Tay Ôn Nhiên cầm điện thoại không khỏi cảm thấy nặng nề hơn, Tiêu Dục Đình thích người mẫu kia bao nhiêu thì anh ta sẽ quyết tâm bấy nhiêu.
Thành thật mà nói, Ôn Nhiên không muốn Tiểu Tiểu kết hôn với Tiêu Dục Đình, không nói đến chuyện anh ta không có tình cảm với Tiểu Tiểu, đơn giản là anh ta chạy theo cái đẹp, đã sớm bản thỉu không xứng đáng với Tiểu Tiểu nữa rồi.
“Tôi có thể để Tiểu Tiểu liên lạc với anh, nhưng anh phải hứa với tôi, không được làm tổn thương Tiểu Tiểu.”
Ôn Nhiên đang muốn nói đến thái độ của anh ta, Tiêu Dục Đình đương nhiên hiểu, lập tức đồng ý: “Được, tôi sẽ nói chuyện tử tế với Tiểu Tiểu.”
“Lát nữa tôi gọi cho anh sau.”
Ôn Nhiên nói xong, mặc kệ anh ta có đồng ý hay không, cô cúp điện thoại.
Bạch Tiểu Tiểu ra nước ngoài chơi, cô ấy đã tắt số điện thoại di động ban đầu của mình, nói với cô một số mới, đây cũng là lý do khiến Tiêu Dục Đình không thể liên lạc được với cô ấy.
Ôn Nhiên bắm số của Bạch Tiểu Tiểu, suy nghĩ xem lát nữa nên nói gì với cô ấy.
Sau khi điện thoại reo vài lần rồi được nhắc máy, giọng nói trong trẻo và dễ chịu của Bạch Tiểu Tiểu truyền qua làn sóng radio, có thê nghe thây rõ ràng tiêng sóng vô vào đá.
“Alo, Nhiên Nhiên. Tớ đang chơi ở bãi biển, sao cậu lại gọi vào lúc này, có phải nhớ tớ rồi không?”
Trên môi Ôn Nhiên nở một nụ cười, trong lòng dâng lên một tia xúc động khó tả, “Ừ, tớ nhớ cậu rồi, bao giờ cậu về thế?”
“Nhiên Nhiên, có phải Tiêu Dục Đình tìm cậu?”
Nghe Bạch Tiểu Tiểu nói vậy, Ôn Nhiên sửng sốt, kinh ngạc hỏi: “Tiểu Tiểu, cậu biết hết mọi chuyện rồi?”
“Haha, hôm đó tớ vô tình xem được tin tức giải trí, tối hôm qua lại gọi điện về nhà, nghe mẹ tớ nói anh ấy sắp đính hôn với người mẫu kia. Tớ nghĩ, anh ấy không liên lạc được với tớ nhất định sẽ tìm cậu.”
Lời nói của Bạch Tiểu Tiểu hòa với tiếng gió biển, không thể nghe thấy nỗi buồn.
Ôn Nhiên mím môi, quan tâm hỏi: “Tiểu Tiểu, cậu nghĩ như thế nào?”
“Tớ đã đặt vé rồi, 3 giờ chiều mai nhớ đến sân bay đón tớ nhé. Cho dù cậu không gọi cho tớ, tớ cũng muốn gọi cho cậu đây.”
Bạch Tiểu Tiểu sảng khoái nói với cô.
Ôn Nhiên gạt qua cảm xúc trong lòng, nhẹ nhàng nói: “Yên tâm đi, tớ bảo đảm với cậu trước 3 giờ sẽ có mặt ở sân bay để đón cậu. Bất kể cậu quyết định như thế nào, tớ sẽ ủng hộ cậu vô điều kiện.”
“Nhiên Nhiên, cậu thật tôi!”
Điện thoại im lặng một lát, sau một lúc, giọng nói của Bạch Tiểu Tiểu